Đông Lào là người bạo lực, nóng tính. Ai cũng biết điều đó. Nhưng chính họ cũng không nhận ra rằng Đông Lào chưa từng để điều đó ảnh hưởng đến những vấn đề có mặt y.
Chỉ duy nhất một lần và không có lần sau. Y chỉ nhớ là mình đã làm gì và Việt Nam không hài về điều đó lắm nên thường kiềm chế lại chính mình. Tất nhiên, y cũng hiểu hành động của mình không chỉ ảnh hưởng đến y mà còn dẫn theo những người mà y bảo vệ.
Y là người giỏi chịu đựng.
Nhưng khi đối diện với đôi mắt tím chứa đầy thỏa mãn và sự chiến thắng trong đó, y lại cảm thấy chỉ cần nhịn một chút nữa thôi bản thân sẽ thực sự gục xuống.
Rõ ràng là nếu bây giờ Đông Lào có tiến đến, vung tay vào mặt của Ngài thì cũng không ảnh hưởng đến ai, thế nhưng lại không làm thế.
... Chỉ vì y đã tự nhận mình là một Xã hội chủ nghĩa...
Vậy thì danh dự của khối sẽ để ở đâu kia chứ?
Đây không phải là vì Đông Lào coi trọng USSR, mà là vì tín ngưỡng mà Việt Nam và Bác đã theo đuổi, hành xử ngu ngốc sao? Rõ ràng là ngu mới làm thế! Chà đạp lên điều mà họ đã hi sinh chính mình để hướng về? Dù chỉ là một cái nơi khỉ ho cò gáy thế nhưng Xã hội chủ nghĩa là thật, lý tưởng của họ cũng là thật!
Chính vì sự trung thành với khối, vậy nên Đông Lào mới nhẫn nhịn dù đó chẳng phải phong cách của y.
Đông Lào cảm thấy buồn nôn.
Sự thất bại khiến Đông Lào dường như trở nên khác thường. Dạ dày như trào ngược khiến y phải vô thức bịt miệng lại.
Hóa ra là dù ở đâu thì Đông Lào vẫn bị vờn như chong chóng bởi USSR như thế. Nếu như ngày xưa bị ép làm điều không thích, thì giờ là thế này đây. Dù trải qua rồi, nhưng vẫn chưa thể quen với nó. Đôi mắt Đông Lào đảo xuống nhìn chằm chằm vào mặt đất không rõ là đang nghĩ gì.
Đột nhiên trở nên ngoan ngoãn.
Y im lặng.
"Ức..."
Bởi vì mỗi lần như thế Đông Lào lại buồn nôn. Buồn nôn bởi sự giả tạo của chính mình. Có lẽ Việt Nam nói đúng, y thực sự không hợp với những buổi ngoại giao thế này. Con bé vẫn luôn tinh ý như thế.
Đông Lào có cảm giác chỉ cần mình bỏ tay ra thì y thực sự sẽ trào ngược mọi thứ hôm nay đã ăn. Bụng quặn thắt lại còn tai thì ù đi. Điều này có lẽ đã trái ngược với thứ mà USSR đã dự đoán.
Vì với những gì ngài từng biết thì Đông Lào có lẽ sẽ lao đến và chẳng bỏ qua chuyện này đâu.
Nhưng rốt cuộc thì có ai hiểu được Đông Lào? Thật nực cười.
"Này, hét vào mắt người khác xong trở nên như thế à?"
"Cậu là xã hội chủ nghĩa?"
Hoa Kỳ, rõ là đang giận. Không phải chỉ vì bị thét vào mặt như thế mà là vì tầm nhìn của Hoa Kỳ và USSR về cơ bản là giống nhau. Họ nhìn được cái tài.
Và Đông Lào chính là cái tài ấy.
Việc công khai mời gọi một người thuộc phe đối lập, rõ là ngu ngốc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đã ngừng cập nhật]•Countryhumans• when it begins〚Autumn Au〛
Teen Fiction"Hình như trong gió có người gọi em" --- Tên: when it begins Ngày đăng: 2.9.23 Tình trạng: đập đi làm lại Nội dung thuộc về @berylbixbite