"Không thích."
Quý Thanh Lâm quả quyết trả lời, trong mắt không có một tia ấm áp.
Quả quyết hệt như lúc hắn giết ai đó, nhất kiếm đoạt mệnh.
"Đồ nhi... hiểu rồi."
Tư Nhược Trần nhìn bóng lưng Quý Thanh Lâm rời đi, không có dũng cảm giữ hắn lại.
Y không có tư cách.
Y sợ đổi lại chỉ thấy Quý Thanh Lâm sẽ nhìn xuyên qua mình để thấy một ai khác.
Lồng ngực Tư Nhược Trần nhói đau, cổ họng tanh ngọt, khóe miệng chảy ra vết máu gần vết thương.
Máu màu đen.
Y không biết ngồi ở trên giường bao lâu, từ sáng sớm đến hoàng hôn, ánh chiều tà rãi rác xuống nền nhà tối tăm, giống như ánh sáng vỡ vụn khắp nơi
Quý Thanh Lâm vẫn chưa trở về.
Tư Nhược Trần mặc lại quần áo, liếc nhìn giường Quý Thanh Lâm, sau đó mang vết thương chưa lành trên người trở lại viện của mình.
Đến tận khuya Quý Thanh Lâm mới trở lại.
Lúc sáng, Mặc Trúc đến phòng tìm hắn có việc quan trọng, còn chưa kịp bẩm báo đã bị mấy hành động Quý Thanh Lâm dọa sợ tới mức bỏ chạy.
Mãi cho đến tối, y mới hết sợ hãi, hoàn hồn lại mới nhớ ra việc quan trọng đó báo cáo với hắn.
Ngồi trên giường mềm mại, Quý Thanhh Lâm trầm tư vuốt trán hỏi:
"Ý của ngươi là, Ngọc Tủy* mà mấy tháng trước ta phái ngươi đi điều tra tung tích, bây giờ đang ở Phù Vân Lâu, là đồ vật áp trục** trong buổi đấu giá ngày mai à?"
Mặc Trúc gật đầu: "Vâng, hơn nữa người của chúng ta phát hiện bọn Tây Ung cũng bí mật phái người tham gia buổi đấu giá ngày mai, mục đích của chúng hình như cũng là Ngọc Tủy."
Tây Ung chính là đối thủ một mất một còn của hắn.
Quý Thanh Lâm không khỏi đau đầu.
Ngọc Tủy hoạt tử nhân, nhục bạch cốt***, nghe đồn có năng lực cải tử hồi sinh.
Nguyên chủ muốn tìm thứ này vì nó có thể chữa được trăm độc thế gian.
Vì Tư Nhược Trần bị trúng kịch độc, không sống được bao lâu.
Trong cốt truyện ban đầu thời điểm này nguyên chủ đã chết, những thứ mà "hắn" đã dày công tìm kiếm, cuối cùng lại bị Sở Uyên dành được trong cuộc đấu giá, rồi chiếm hoàn toàn sự tin tưởng của Tư Nhược Trần.
Chuyện châm chọc nhất là, độc trong người y vốn là do Sở Uyên hạ.
Nói thật thì Quý Thanh Lâm không muốn đi.
Giờ hắn chỉ là một phế nhân, không cần thiết vì Tư Nhược Trần mà cược mạng mình, thật sự không đáng giá.
Hệ Thống chỉ có thể bất đắc dĩ nói: [ Đành chịu thôi ký chủ, chuyện này vốn là do phản diện Sở Uyên làm, nhưng là hiện tại hắn ta đã chết, ngài trở thành phản diện, cho nên ngài phải đi thôi, bằng không chờ nhân vật chính phát độc chết, ngài sẽ chết, tôi cũng chết, tất cả chúng ta đều cùng chết.]
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ- Cổ Trang] Cún Ngoan Của Sư Tôn Phản Diện Vừa Ngầu Lại Vừa Cưng
Ficção GeralTên Truyện: 反派师尊的忠犬又a又奶/Phản Phái Sư Tôn Đích Trung Khuyển Hựu A Hựu Nãi (Giải thích một chút về tên truyện, A trong tên truyện cũng là Alpha, trong bối cảnh truyện có lẽ là khen bạn công nam tính, ngầu lòi, ngon lành chứ truyện không có tag ABO.) T...