Chương 48: Thật Là Một Cuộc Tình Tay Tư Tuyệt Đẹp

34 3 0
                                    

Quý Thanh Lâm kinh ngạc nhìn y, ánh mắt theo đường kiếm trong tay y chậm rãi ngước lên, thẳng đến mũi kiếm sắc bén chỉ thẳng vào ấn đường hắn.

Y. .. muốn làm gì đây?

Ánh mắt Tư Nhược Trần lạnh lùng vô cùng, làm hắn không thể không nhớ đến ký ức kiếp trước của nguyên chủ.

Trên đỉnh Hoàng Sơn, Tư Nhược Trần lạnh lùng đâm một kiếm xuyên ngực hắn từ sau.

Dòng máu ấm chảy ra từ người và miệng hắn, mà người cầm kiếm chỉ lạnh nhạt nhìn hắn rồi đi tới bên cạnh Sở Uyên đứng đối diện.

Hắn lấy lại tỉnh táo từ ký ức cũ, nâng mắt nhìn chằm chằm lưỡi kiếm ánh hàn quang kia:

"Ngươi... muốn giết ta?"

Quý Thanh Lâm mở miệng thở dốc, cười lạnh: "Chỉ vì người ngươi thích?"

"Đúng."

"Có phải mặc kệ hôm nay người đứng đây là ai, là ai làm việc này với ngươi, ngươi đều sẽ không do dự chĩa kiếm vào hắn đúng không?"

"Không sai."

Quý Thanh Lâm tức đến bật cười, thật không hổ là đồ đệ tốt mà hắn dạy dỗ, còn vô tình bạc nghĩa hơn cả hắn.

"Tư Nhược Trần, ngươi thật sự không phải con người mà."

Tư Nhược Trần lặng đi chốc lát.

"Ta chưa bao giờ nói ta là người, ta cũng không cần đối xử với ngươi như một con người."

"Bây giờ ta chỉ muốn ngươi chết!"

"Chờ ta làm xong chuyện của mình rồi, dùng một lưỡi kiếm tự kết liễu là được."

Lông mày y nhíu chặt, hồng quang trong con ngươi gần như làm lu mờ màu sắc vốn có của đôi mắt.

Tựa như chỉ cần nói thêm một câu với Quý Thanh lâm cũng khiến y cực kỳ ghê tởm.

Quý Thanh Lâm thấy y trở thành thế này, vì một người không biết là loại người gì mà điên cuồng, tự dưng lại thấy tức giận trước nay chưa từng có.

Người đó tốt đến vậy sao? Khiến y nhớ mãi không quên sao?

Thậm chí có thể từ bỏ sinh mệnh luôn sao?

Lúc Quý Thanh Lâm thấy không vui, vậy thì cũng đừng ai vui vẻ được.

"Ngươi thích cô ta vậy cô ta có thích ngươi không? Dù cho người có ở đây tình nguyện làm chuyện gì vì cô ta, cũng chỉ là đơn phương đa tình mà thôi."

"Cô ta không thích ngươi, không thích ngươi chút nào hết! Dù cho hôm nay ngươi có giết chết ta thì cũng không thể thay đổi được sự thật này."

Mấy lời này vừa hay chọc vào điểm đau của Tư Nhược Trần.

Y nghiến răng, đôi mắt khát máu trừng to:

"Nói đủ chưa?"

"Nói đủ rồi thì chuẩn bị chết đi!"

Thanh kiếm Tư Nhược Trần mang theo sát ý đâm thẳng vào Quý Thanh Lâm, hắn khẽ nghiêng đầu, tránh qua phải.

[Đam Mỹ- Cổ Trang] Cún Ngoan Của Sư Tôn Phản Diện Vừa Ngầu Lại Vừa CưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ