Ngày tôi nhận được lời tỏ tình bất ngờ đó cũng là một ngày như bao ngày khác.
Tôi đã treo lủng lẳng trên mép cửa sổ và đặt các thiết bị chống quái vật lên chúng vì gần đây quái vật đã xâm nhập vào khuôn viên trường học.
Tất nhiên, tôi không làm điều này vì lòng tốt của chúng ta hay điều gì đó. Học viện đã hứa sẽ hỗ trợ thêm cho các hoạt động câu lạc bộ của chúng tôi, vì vậy Cory và tôi đã chuyển sang lắp đặt các thiết bị ngăn chặn quái vật xung quanh khuôn viên trường để bảo vệ.
Theo những gì Yves đã nói với tôi, mọi quyền hạn mà hiệu trưởng có liên quan đến các chính sách và quy định của trường đã chuyển xuống cho phó hiệu trưởng.
Khi hiệu trưởng còn điều hành trường, chưa có chính sách hay biện pháp nào cho chúng tôi phải làm gì khi quái vật tràn vào trường, nhưng ngay khi hiệu trưởng phụ trách, họ bắt đầu chú trọng đến nội quy và cơ sở vật chất. Rõ ràng, phó hiệu trưởng là người đã quyết định dịch chuyển học sinh đến phòng y tế khi họ bị thương trong quá trình chinh phục.
Dù sao đi nữa, tôi đã lọt vào mắt xanh của hiệu phó, người đang cố gắng biến khuôn viên trường thành một nơi an toàn hơn. Điều đó thật đáng xấu hổ, đến từ tôi, nhưng chính hiệu phó đã đến gặp tôi, một người có thể biến ý tưởng thành hiện thực.
Khi tôi phàn nàn về việc nhà trường sử dụng học sinh của mình mà không có sự đền đáp xứng đáng, hiệu phó đã cấp thêm tiền cho câu lạc bộ của chúng tôi. Tôi quyết định lặng lẽ vâng lời hiệu phó. Tiền rất quan trọng, nhưng tất nhiên sự an toàn của học sinh cũng quan trọng
Tôi nghĩ đến việc liệu mình có quá ngoan ngoãn và quá vật chất hay không, nhưng mà, vậy thì sao? Nó không giống như tôi đang gây bất tiện cho người khác. Thành thật mà nói, bây giờ tôi đã có đủ tiền để có thể không chết đói, nhưng càng có nhiều tiền thì càng tốt, phải không?
Bất cứ điều gì. Bây giờ tôi cảm thấy tiết kiệm tiền đã trở thành một thói quen. Bây giờ tôi đã có đủ tiền để tồn tại, tôi không còn bị nỗi sợ nghèo đói truy đuổi. Thay vào đó, tiền đã trở thành một thú vui trong cuộc sống của tôi.
Tôi vẫn theo đuổi tiền bạc và luôn bận rộn vì nó. Lý do khiến tôi kiên quyết nỗ lực hết mình ở trường và trong các câu lạc bộ là vì tôi muốn có lợi thế hơn người khác khi tìm việc làm.
Một con quái vật đã phá hủy các thiết bị mà tôi đã thiết lập lần trước nên tôi đã nổi lộn ngược gần cửa sổ và đặt các thiết bị đó trở lại. Sau đó, khi nhìn thấy một con quái vật đến gần, tôi chỉ dùng kiếm đâm nó.
Tôi đã từng sợ hãi và trố mắt nhìn những con quái vật nhỏ bé khi mới gia nhập học viện, nhưng bây giờ chúng thật buồn cười.
Tôi lặng lẽ, vô cảm sửa chữa thiết bị và bảo các học sinh đang làm ầm ĩ về một con slime cấp thấp hãy im lặng. Họ ồn ào đến mức phá vỡ sự tập trung của tôi.
Nhưng điều khiến tôi mất tập trung nhất chính là Eric, người đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.
"Em đang sống một cuộc sống bận rộn đấy, Shushu."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Tôi không muốn trở thành người mai mối
Lãng mạnđọc từ chap 1 - chap 101 bên trang của bạn "maitran1890" nhé --------- Cô sống lại, trở thành một nhân vật phụ trong bộ tiểu thuyết. Lại còn là nhân vật với vai trò kết nối nhân vật chính với đám nam chính của cô ấy. Việc yêu đương không thể cứu...