Shuraina ăn một cách thích thú khi cô cố gắng ngăn chặn thức ăn tràn ra quần áo của họ. Cô ấy không thực sự nhai thức ăn nhiều hơn là để nó tan chảy trong miệng. Cô có cảm giác như mình đang lén ăn trong giờ học, cố gắng trốn tránh giáo viên.
Cánh tay của Hylli ôm chặt lấy cô, nên Shuraina thực sự không thể cử động cánh tay của mình. Cô vặn cổ tay hết mức có thể khi đưa thức ăn vào miệng. Sau đó, khi thức ăn trở nên quá nhỏ để cô có thể dễ dàng tiếp cận, cô căng cổ và lưỡi hết mức có thể để đưa nó vào miệng. Sau đó, khi đưa nó vào miệng, cô ấy nhìn chằm chằm vào khoảng không và đợi cho nó tan chảy, sau đó lặp đi lặp lại toàn bộ quá trình, thở ra một tiếng thở dài qua mũi.
".......!"
Cô vô tình làm đổ một ít thức ăn lên áo Hylli. Thức ăn cũng được đặt ở vị trí bấp bênh. Tuy nhiên, cô đã cố gắng kiểm soát nó nhiều nhất có thể khi ăn.
Sau đó, ánh mắt cô chạm mắt Hylli. Hylli có vẻ ngạc nhiên trước khi nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.
"........"
"........"
Shuraina nhanh chóng tẩy đi vết bẩn trên quần áo của Hylli và giữ im lặng. Sau đó, vài phút trôi qua, ánh mắt họ lại gặp nhau. Shuraina bình tĩnh bắt đầu nói.
"Cậu ngủ ngon không?"
Khi cánh tay quanh cô lỏng ra, Shuraina đẩy cánh tay cậu ra và đứng dậy.
"Sao tôi lại ôm cậu?"
"Cậu có vài thói quen ngủ khá khó chịu đấy."
"Ồ..... Lẽ ra cậu nên đánh thức tôi dậy."
"Do cậu ngủ say quá."
Cô bưng bữa ăn cậu đang cầm suýt rơi xuống sàn và ngồi cạnh cậu, cuối cùng cũng có thể thoải mái ăn uống.
"Tôi sẽ đánh thức cậu khi tôi ăn xong; muốn ngủ thêm chút nữa không?"
Cô che mắt Hylli lại bằng đôi bàn tay nhỏ nhắn có mùi xúc xích. Hylli định nhắm mắt và bất tỉnh trước khi cô nói, nhưng mắt cậu mở to khi nhớ lại chuyện vừa xảy ra giữa cậu và Shuraina chỉ vài phút trước. Cậu đã bị mê hoặc bởi đôi má giống sóc của Shuraina, nhưng chẳng phải cậu vừa mới nằm xuống và ôm Shuraina sao?
Shuraina vùi mặt vào đĩa thức ăn và ăn từng miếng một, thậm chí cả nước sốt, khi Hylli bật dậy từ nơi cậu nằm. Cậu đột nhiên đứng dậy và bắt đầu duỗi người. Tai và cổ cậu đỏ bừng.
"......"
"51 giây."
"......"
"15 giây."
"......"
"1 phút."
Trong khi Hylli đếm ngược, Shuraina lặng lẽ đi lên xuống vách đá hai lần và chạy năm vòng quanh hồ, đồng thời đang né tránh mọi chướng ngại vật đang lao tới. Cô vung một thanh kiếm to bằng cơ thể mình và chém gục bất kỳ mục tiêu nào cản đường cô. Cô ấy không sử dụng bất kỳ phép thuật nào – chỉ sử dụng hào quang phát ra từ cốt lõi của mình và rèn luyện sức mạnh cũng như sức chịu đựng của mình.
![](https://img.wattpad.com/cover/354991624-288-k657948.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Tôi không muốn trở thành người mai mối
Romansađọc từ chap 1 - chap 101 bên trang của bạn "maitran1890" nhé --------- Cô sống lại, trở thành một nhân vật phụ trong bộ tiểu thuyết. Lại còn là nhân vật với vai trò kết nối nhân vật chính với đám nam chính của cô ấy. Việc yêu đương không thể cứu...