6.

584 34 4
                                    

Chuyện của Mew

Khách sạn The Upper Sukhumvit nằm ở khu vực đường Witthayu là khách sạn 4 sao đã lâu đời nhưng hiện tại được cải tạo cho kịp với thời đại. Top giữ chức vụ giám đốc điều hành trong lúc đi học như vậy để vừa nghiên cứu công việc, vừa thừa kế hoạt động kinh doanh của dòng họ trong tương lai. Mặc dù cậu ấy là người muốn gì thì phải có được nhưng cậu ấy cũng không thích hạ bệ ai cũng không thích người khác đánh giá cậu ấy chỉ qua vẻ bề ngoài.

Vì sinh ra trong một dòng dõi lớn nên Top phải chứng minh bản thân bằng việc đề nghị các chính sách từ từ thay đổi hình ảnh của khách sạn để thu hút giới trẻ nhiều hơn. Dù sao đi nữa The Upper vẫn chưa thể rũ bỏ được sự sang trọng từ trước tới giờ. Khi chỉ mới bước vào cửa sẽ có nhân viên mở cửa giúp rồi cúi chào như đầu sắp chạm sàn luôn vậy, như thể Top là ông hoàng ở đây vậy, đi lối nào cũng sẽ có người chắp tay vái chào: "Chào buổi sáng, Khun Top"

Đây là một thói quen mà tầng lớp trung lưu như tôi chưa bao giờ cảm nhận, nên tôi không biết phải đáp trả như thế nào.

"Làm quen dần đi nhé, thời gian sau là người yêu của ông chủ rồi thì cũng sẽ là Khun Mew đó"

"Còn lâu nhá" Tôi bĩu môi giả vờ khiêu khích cậu ấy: "Mình đến đây để nghiên cứu công việc chứ không phải là đến với tư cách người yêu nhá"

"Rồi cũng sẽ đến trong tư cách người yêu thôi"

Tôi giả vờ không hiểu gì cả, Top dắt tôi đi đến nhà hàng ở tầng thượng nơi có ban công rộng lớn. Từ đây có thể nhìn thấy khu vường Lumphini, bể bơi, phòng gym, rooftop bar. Sau đó lại đưa đi xem hệ thống quản lý khách sạn, hầu như mọi ngõ ngách đều có những tác phẩm tranh hay tượng trang trí tuyệt đẹp mang hơi thở của nghệ thuật Thái Lan.

Tầng dưới còn có khu vực quán bar bán rượu kính thưa các loại rượu Thái cùng với rượu nhập ở khắp nơi trên thế giới. Không chỉ vậy mà còn có cả câu lạc bộ ngầm với các buổi biểu diễn Drag Queen mà giới trẻ trong và ngoài nước đến tham gia rất đông. Một bên khác thì có phòng tổ chức hội thảo sang trọng nhưng không lỗi thời. Mà điều kỳ lạ là ở phía trước còn có một booth chụp hình nữa.

"Sao có photobooth trong khách sạn nữa vậy?"

Tôi hỏi ngạc nhiên bởi vì chưa từng thấy bao giờ .

"Ờ." Top nuốt nước bọt có vẻ đáng nghi nhưng khi tôi bắt đầu nghi ngờ thì cậu ấy cũng giải thích

"Cũng không có gì cả, mình chỉ để như vậy thôi, mình là người thích chụp ảnh. Nó lạ sao?"

"Không, chỉ là mình chưa thấy ở khách sạn khác có thôi" Tôi im lặng đôi chút rồi cũng thăm dò:

"Ừm... Top là người thích được chụp, còn thằng Ton là người thích chụp ảnh. Vậy là hai người quen biết nhau như vậy phải không? Mình chưa nghe hai người kể vì sao lại quen biết nhau"

"Cũng đại loại như vậy á, mình đăng ký nhiếp ảnh là môn tự chọn và gặp nó ở lớp đó" Top kể lại một cách thoải mái, tôi cũng kéo cậu ấy đến tủ chụp hình.

"Làm nhớ đến Siam thời trước quá, nào cùng chụp ảnh chung đi"

Đột nhiên người Top trở nên căng thẳng, gương mặt cũng đầy vẻ không an tâm, có lẽ cậu ấy lại nhớ về chuyện quá khứ nên mới cứng người như vậy

[TOPMEW]: TÌNH BẠN DIỆU KỲNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ