Thình thịch -- âm thanh khiến Râu Trắng hoảng hốt, hắn không biết vì sao vừa rồi khi nhìn thấy hình ảnh Ace chết đi thì tim đập rất nhanh, và vô tình bóp nát bình rượu trong tay.
Râu Trắng cúi đầu nhìn lại, người trên Dick đều có vẻ rất trầm mê, không khí cũng bất giác có chút trầm trọng. Ánh mắt hắn trầm xuống.
Râu Trắng cúi đầu nhìn mọi người trên tàu Moby Dick, mọi người hầu như đều có vẻ chán nản, bầu không khí có chút nặng nề. Đôi mắt hắn nặng trĩu nhìn màn hình, có thứ gì đó đang ảnh hưởng đến cảm xúc của bọn họ, là màn hình kia sao? Hay là bởi vì bọn họ nhìn thấy cái chết của người tên Ace đó. Dù thế nào đi nữa, Râu Trắng tuyệt đối không cho phép bất cứ ai động vào các con của hắn.
Wydibe cũng bị tiếng bình rượu vỡ làm cho giật mình, nhìn đám người đang mờ mịt dẫn đầu nói ra: "Vừa rồi, tôi chỉ cảm thấy rất khó chịu..."
"Tôi ghét cảm giác như thế này yoi. "Marco thấp giọng nói. Cái loại cảm giác vừa rồi, mang đến cho anh một loại cảm giác thất bại mãnh liệt, giống như là anh đang mất đi người quan trọng nào đó, mà anh lại bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhìn người quan trọng đó rời khỏi anh mà đi.
Phục hồi tinh thần lại Rakuyo cũng tràn cảm thấy như vậy, hắn rất không thích cảm giác đó, cũng không bao giờ muốn cảm nhận cảm giác này thêm một lần nào nữa.
Trên chiến hạm đầu chó, sĩ quan phụ tá nhìn Garp ngồi ở đầu thuyền bất động một lúc lâu không khỏ thắc mắc Trung tướng Garp làm sao vậy, ông ta hiếm khi có trạng thái như vậy.
Kỳ thật Garp cũng không biết mình bị làm sao, chỉ là đột nhiên cảm giác rất bất lực và đau khổ khó tả. Ông ta bị làm sao vậy, đây là lần đầu tiên mà ông ta- một người luôn luôn rất vui vẻ lạc quan, cảm thấy bất lực và mâu thuẩn sâu sắc như vậy. Garp nhìn chằm chằm nắm đấm của mình và không nói một lời.
【Sau khi hai người ổn định Tama đang hôn mê, Luffy ngẩng đầu nhìn bầu trời hoài niệm nói: "Ace cũng đã tới Wano sao?"
Sau đó sư phụ Tama tức giận nói: "Ngươi là ma quỷ sao? Ngươi nói Ace chết dễ dàng như vậy." Nói tin tức chấn động như vậy còn không cho người ta một chút thời gian chuẩn bị tâm lý! Tama ở chỗ này chờ bao nhiêu gian nan bao nhiêu vất vả hắn đều nhìn thấy, hiện tại người mà cô bé một mực chờ đợi đã không còn nữa, trong chốc lát Tama làm sao có thể chấp nhận được.
"Nhưng đây là sự thật, em ấy một mực chờ đợi như vậy Ace cũng sẽ không tới." Đây cũng là sự thật mà cậu không thể tin được, cậu đã tận mắt nhìn thấy sự thật là một sự thật không cách nào thay đổi mà chỉ có thể tiếp nhận sự thật đó. Nhưng mà, cậu sẽ vẫn sẽ không ngừng tiến về phía trước, hướng đến đỉnh cao, hướng về lý tưởng của cậu. Và khi đến ngày đó, Ace cũng sẽ nhìn thấy, cho dù là ở thiên đường.
"Cậu đúng là một người đàn ông không mảnh khảnh chút nào, rốt cuộc cậu là ai?"
Sau khi bình tĩnh lại, Luffy kiên định nói: "Tôi là Luffy, là người muốn trở thành Vua hải tặc."
Sư phụ Tama nói: "Hải tặc? Về cơ bản ta không thích hải tặc! Ta là thợ rèn Tenguyama Hitetsu."】
"Vua hải tặc? Chỉ với tên nhóc này?" Một số người đối với lời nói của Luffy khịt mũi coi thường, người mà bây giờ được gọi là Vua hải tặc chính là Gol D Roger, người đã chinh phục Grand Line , bây giờ một tên nhóc quỷ cũng nói muốn trở thành Vua hải tặc, cậu ta dựa vào cái gì, dựa vào cậu ta mạnh miệng sao?