Oikawa hàn huyên cùng Hinata cho đến khi cậu tan ca...
9 giờ, sau khi thay ca... cậu tạm biệt Oikawa rồi trở về nhà...
Hinata đạp xe... đoạn đường vắng vẻ, từng đợt gió hạ thổi đến như đang vuốt ve tâm hồn cậu.
Khi sắp về đến nhà cậu lại nhìn thấy bên kia đường có một cô gái đang đứng, cô ấy mặc đồng phục của trường cậu...
Hinata chỉ nghĩ ‘học sinh gì mà giờ này vẫn chưa về mà lảng vảng ở đây?’, nghĩ thì nghĩ thế chứ Hinata hơi đâu mà lo chuyện bao đồng! Sau đó cậu liền đạp xe qua mặt cô gái ấy...
Ấy thế mà cậu chạy thêm một đoạn lại tiếp tục gặp cô gái... lần này cô ấy không cúi mặt mà nhìn chằm chằm vào Hinata... cậu thấy hơi kì lạ, rồi lại tiếp tục đạp xe...
Chạy một đoạn lại gặp cô gái ấy nữa... lần này khi Hinata qua mặt, cô ta liền ngoái theo. Hinata thấy rõ được đôi mắt trống rỗng và gương mặt trắng bệt ấy... quần áo lấm lem máu.
Cậu bắt đầu sợ hãi, tự hỏi tại sao hôm nay đường về nhà lại xa như thế... cầu mong đừng gặp lại cô ta lần nữa. Cậu vừa nghĩ xong, lần này cô ta đã chặn trước đầu xe cậu, Hinata gấp rút thắn xe.
Đầu của cô gái trước mắt đang trên cổ thoáng chốc liền rơi bộp xuống đất, máu từ trên cô chảy xuống làm ướt hết quần áo...
Cái đầu dưới đất lăn lăn đến chân Hinata, mặt nó ngửa lên trời rồi nói: “Tại mày mà tao mới chết, ‘nó’ đã giết chết tao, chỉ tại mày...”
Lần này Hinata mới nhìn rõ... cái đầu này y như cái thứ dơ bẩn cậu đã nhìn thấy ở Aobajaosai... là Aoi...
Hinata la lớn, sau đó giật mình tỉnh dậy... thì ra chỉ là mơ. Hinata đã về nhà từ lâu rồi! Cậu đã nằm mơ, một giấc mơ vô cùng chân thật...
“Rốt cuộc... ‘nó’ là cái gì chứ?” – có lẽ đã lâu rồi Hinata chưa nghĩ đến chuyện cũ nên dần quên mất sự hiện diện của ‘nó’, cái thứ đã gây ra cái chết của mẹ cậu và Aoi...
Hinata lau đi những giọt mồ hôi đọng lại trên trán, sau đó lại mơ màng chìm vào giấc ngủ...
______________Hinata thức giấc, đúng lúc chuông báo thức của cậu vang lên... mở điện thoại ra xem, toàn là tin nhắn của Oikawa...
Nội dung của những dòng tin nhắn như sau: )))
'Em dậy chưa?’
‘Ăn sáng trước khi đi nhé!’
‘Đến đó đừng đi lung tung nhé cẩn thận bị lạc, chờ anh gửi vị trí nhé!’
........
Hinata cảm thấy hối hận khi đã trao đổi liên lạc với anh, bây giờ cũng tầm hơn 5 giờ sáng. Mà điện thoại tin nhắn cứ đến liên hồi...
BẠN ĐANG ĐỌC
(AllHinata) Mang Theo Giấc Mơ Của Cậu Đến Với Giải Đấu Mùa Xuân
FanfictionTháng 3 mùa xuân năm ấy. Kageyama cùng Hinata lập nên lời hứa hoa đào nở "Hãy cùng nhau giành lấy chức vô địch trong giải mùa xuân nhé!" Đến cuối cùng lời hứa vẫn chỉ là lời hứa. Một người mang theo lời ấy hứa mà bước tiếp, một người ôm mãi lời hứa...