Quyển 1_ Chương 65

162 5 0
                                    

🩵 Chương 65: Làm người đàn ông của chị - Thiếu niên quật cường.

Cuối cùng một tiếng than thở khẽ thoát khỏi môi, Dạ Cô Tinh lấy tay gạt những lọn tóc lòa xòa trên trán người thiếu niên sang hai bên: "Nói đi, vì sao không dùng chút tiền nào trong thẻ?"

Dù cuộc sống có nghèo khó hơn nữa, Dạ Cô Tinh cũng chưa từng quên đứa em trai này của mình. Số tiền kiếm được từ những công việc bán thời gian, cô luôn dùng cho chi phí sinh hoạt của cậu trước rồi mới tính đến mình dùng.

Cô còn dùng tên của mình mà làm một cái thẻ ngân hàng cho Dạ Huy Nguyệt. Mỗi tháng đều đặn gửi tiền vào thẻ, chưa từng chậm trễ một ngày nào.

Nhưng từ nửa năm trước, Dạ Huy Nguyệt đã không còn động đến một đồng tiền nào trong cái thẻ kia nữa.

Đầu ngón tay mát lạnh của cô gái xẹt qua vầng trán nóng hôi hổi người thiếu niên, hương thơm thoang thoảng. Mái tóc được cắt gọn gàng bị vén sang một bên, ngoan ngoãn không rối tung lên nữa, lộ ra đôi mắt xinh đẹp đen trắng rõ ràng.

Vẻ mặt thiếu niên vẫn quật cường như cũ nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi đôi mắt xinh đẹp trước mặt, bèn nghiến chặt cổ họng mà giận dỗi nói rằng: "Vì sao cái gì?"

Dạ Cô Tinh bất đắc dĩ cười, ánh mắt nhìn cậu như đang nhìn một đứa trẻ bướng bỉnh, đầy bao dung và yêu thương. Nhưng, tất cả đều không phải tình cảm người thiếu niên hằng mong ước.

Dạ Huy Nguyệt như bị chọc phải đúng chỗ ngứa, ánh mắt tức giận, cảm xúc kích động. Cậu vươn tay kìm chặt lấy đôi vai gầy yếu mảnh khảnh, dùng lực mạnh đến kinh người, trong đôi mắt đen chợt hiện lên vẻ hung bạo. Cậu nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ một: "Bởi-vì- tôi- không- cần!" Trong mắt cậu là yêu hận khó phân, tình thù không rõ.

Ánh mắt Dạ Cô Tinh chợt trở nên lạnh lùng: "Lý do." Tiếng nói như băng tuyết vùng địa cực, cô thực sự có chút tức giận rồi!

Thiếu niên nở một nụ cười kỳ lạ, ánh mắt sâu thẳm xa xăm, nhìn ra xa, buông tay nhún nhún vai, dáng vẻ như chẳng sao cả: "Chị là gì của tôi? Tôi dựa vào cái gì mà phải dùng tiền của chị?"

"Chị là chị gái của em!"

"Chị gái? Chúng ta có quan hệ huyết thống ư?"

Dạ Cô Tinh cũng giận quá hóa cười, màu đen trong đôi mắt dần dâng lên, đôi mắt đen láy vì nhuốm màu giận dữ mà trở nên trông như bầu trời sau cơn mưa, rực rỡ vô cùng, phát sáng lộng lẫy: "Em muốn nói gì?"

"Vẫn là câu nói đấy - Tôi không phải em trai của chị! Cũng không muốn làm em trai của chị!"

"Vậy em muốn làm gì của chị?"

"Người đàn ông của chị!"

Cậu vừa dứt lời, cả hai đều giật mình, ngây ngốc im lặng.

Mặt trời đã khuất, hô hấp của cô gái dồn dập, ngực của chàng trai cũng phập phồng lên xuống cực nhanh. Màu xanh lam của bầu trời như ngọc bích đã được gột rửa, một đám chim bồ câu trắng bay qua, gió lặng lẽ thổi.

Dạ Cô Tinh lại đột nhiên xì một tiếng - nở một nụ cười rất không đúng lúc. Đuôi mắt cong lên, khóe môi khẽ nhếch, tức khắc làm mờ đi đôi mắt sáng trong như nước của người thiếu niên.

[QUYỂN 1] ẢNH HẬU GIỚI GIẢI TRÍ TRỌNG SINH- DU NHÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ