bề ngoài thì có vẻ ít nói, lười giao tiếp, nhưng thực ra cái nết của cô bạn gái yoongi khá nóng tính. em biết một khi đã tức giận thì chắc chắn những lời em nói sẽ không nhẹ nhàng gì, vì vậy nên em sẽ im lặng tới khi nào bản thân bình tĩnh lại thì thôi. em không muốn mở miệng những lúc ấy, vì một khi đã mở rồi thì không ai có thể phong ấn nó lại, kể cả yoongi. đợt này công ty mới tuyển thêm một nhân viên mới làm bên phiên dịch tên là jiyoon, nghe nói mới có hai mươi tuổi thì phải. cô bé này trẻ nhất trong team của em, nhìn xinh xắn kiểu điệu đà duyên dáng nên lúc đầu ai cũng quý lắm. em ấy cũng ra sức làm quen với mọi người, chỉ trừ chowon ra. chẳng biết là có thành kiến gì không mà lúc nào chowon cũng cảm thấy bạn ấy hơi ghét em thì phải. cứ nghĩ là vì bình thường mặt em nhìn không được dễ gần nên khiến đối phương không thoải mái, cho tới khi em tận mắt thấy con bé ấy xà nẹo nhõng nhẽo với min yoongi thì em mới hiểu lí do vì sao. nghe nói, gia đình cũng có tiếng nói nên mới nhất quyết xin vào đây làm bằng được, hóa ra là có nguyên nhân của nó cả. do tính chất công việc phải đi lại nhiều nên khi đi làm, chowon sẽ chọn những bộ quần áo đơn giản, gọn gàng để dễ di chuyển, vì vậy mà chẳng mấy khi mọi người ở công ty thấy em ăn mặc lồng lộn bao giờ. một hôm lúc chowon đang ngồi làm việc thì jiyoon cũng từ ngoài đi vào. nếu ai không biết thì chắc chắn sẽ nhầm con bé là idol chứ không phải nhân viên vì từ chân lên đầu nó dát đồ hiệu sáng loáng. jiyoon ưỡn ẹo ngồi xuống, bật máy tính lên rồi liếc chowon một cái. đoạn, con bé cất giọng xỉa đểu:
"ăn mặc xuề xòa như bà già bán cá mà cũng bày đặt đi yêu nghệ sĩ, đúng là đũa mốc mà đòi chọc mâm son"
minhee, cô bạn thân của chowon, vốn đã không ưa con bé này từ lâu, nghe thấy thế thì nhíu mày quay sang.
"jiyoon, em nói cái gì thế?"
"em có nói chị đâu, em nói ai thì người đó tự biết thôi à"
chowon đang bận chạy deadline, nghe thấy thế cũng chẳng thèm ngước mắt lên, chỉ nói đúng một câu:
"còn em thì đắp cả triệu lên người mà người ta cũng có thèm để ý tới em đâu"
chowon có một cái đặc trưng, đấy chính là không cần làm mặt căng thì mặt của em nó cũng tự động căng lên rồi, cộng thêm thái độ khinh khỉnh nên làm jiyoon cảm thấy tự ái ngay lập tức. minhee ngồi bên cạnh cố mím môi lại để không bật ra tiếng cười. jiyoon nhìn hai người trước mặt, cảm thấy như vừa bị xúc phạm ghê gớm lắm, liền hét ầm lên:
"yah, cái đồ đáng ghét"
"em mới là đồ đáng ghét"
lúc này, chowon mới quay sang nhìn jiyoon. em đứng dậy, chống hai tay lên hông, nhìn rõ đanh đá, dõng dạc nói:
"này, con bé kia. vì em mới vào làm nên chị không muốn gây khó dễ, nhưng tới mức này là quá đáng rồi nhé. nói cho em biết, đừng bao giờ hạ thấp người khác để nâng mình lên, cũng đừng có nhõng nhẽo với bạn trai của chị, nghe chưa?"
"cái gì mà của chị?"
"min yoongi của chị!"
hai đứa, một đứa hai mươi tuổi, một đứa hai ba tuổi mà đứng cãi nhau như hai đứa trẻ con. minhee can chowon không nổi, hết cách đành gọi cho ami. ami đang làm việc, nghe minhee kể liền đi tới vỗ vai min yoongi đang ở gần đó:
BẠN ĐANG ĐỌC
everyday with you ♡ yoongi
Humortình yêu tìm đến ta, như món quà tình yêu đẹp ngỡ như nhành hoa.