Thanh Bảo đi học trở lại, dường như việc cậu biến mất trong vài ngày không khiến ai ngạc nhiên, bạn bè vẫn cư xử với cậu hệt như trước. Nhưng Thanh Bảo bắt đầu chậm rãi thay đổi, cậu kéo giãn khoảng cách giữa mình và mọi người, lúc gần lúc xa. Vừa đủ xa để đảm bảo an toàn cho những người xung quanh cậu, vừa đủ gần để cậu có thể cảm nhận được bầu không khí con người.
Bùi Thế Anh lúc này đang đứng ngoài cửa sổ phòng học, yên lặng dõi theo bóng lưng thẳng tắp của Thanh Bảo. Hắn chưa từng tới trường, nhưng cũng chẳng cảm thấy nơi này có gì thú vị. Có điều hắn lại tò mò về cuộc sống của Thanh Bảo, vì thế hắn theo cậu tới đây.
Sau buổi đêm từ quán bar trở về, Bùi Thế Anh cảm thấy ký ức của mình giống như một cái rương được khóa kỹ, mà Thanh Bảo chính là chìa khóa. Chạm vào môi cậu, ổ khóa dường như lỏng ra, có thể nhìn thấy một chút đốm sáng lập lòe phía bên trong, nhưng không thể nào nhìn rõ hơn được.
Bùi Thế Anh đã lật đi lật lại hàng nghìn lần những hình ảnh vụt qua trong đầu đêm hôm đó. Trong lòng hắn, đi kèm với những hình ảnh đó dường như có một loại tình cảm gần gũi không thể gọi tên. Thứ tình cảm mà hắn đã chôn sâu thật kỹ, sâu đến mức chính hắn cũng không còn nhớ nó là cái gì.
Hắn tò mò với bí mật của chính mình, vì thế tò mò về cuộc sống của Thanh Bảo. Hắn cảm thấy tình cảm mình đã từng trải qua trong quá khứ đang từ từ quay lại trên người Thanh Bảo. Nói cách khác, hắn cảm thấy ký ức giấu trong rương của mình có liên quan đến người trước mắt.
Cả một ngày, hắn theo Thanh Bảo đến trường, nhìn cậu chăm chỉ học bài, đùa giỡn với bạn bè, bữa trưa còn làm như những người bình thường, ăn một chút. Nhìn cậu ngồi trên sân thượng ngập nắng, ăn trưa với bạn bè, trong lòng Bùi Thế Anh đột nhiên cảm thấy không vui.
Hắn không thích con người, dù họ tốt hay xấu hắn cũng chưa bao giờ có ý định làm bạn với con người. Hắn không thích Thanh Bảo gần gũi với mẹ mình, đương nhiên càng không thích cậu giả bộ làm con người, chơi với những người kia.
Sự không vui này làm Bùi Thế Anh thay đổi ý định, hắn rời khỏi trường, về nhà lật lại cuốn sổ tay cũ rích mà hắn tìm thấy trong căn phòng dưới tầng một. Giờ việc duy nhất khiến hắn muốn tìm hiểu là ký ức trước kia của mình, mà Thanh Bảo và cuốn sổ tay này hắn đều cảm thấy có liên quan mật thiết.
"Ma cà rồng có tốc độ và sức mạnh thật khủng khiếp. Trước đây nhìn thấy chúng thì chỉ cảm thấy ghê sợ, khi anh ấy biến thành ma cà rồng rồi, tôi mới hiểu tại sao nhiều người lại đánh đổi linh hồn của mình để biến thành ma cà rồng đến vậy.
Anh ấy hỏi tôi có muốn thử không, thử cái cảm giác chạy nhanh như ma cà rồng, đương nhiên tôi muốn. Tôi luôn muốn biết nhiều hơn về những gì anh ấy đã và đang phải trải qua. Suy cho cùng vì bảo vệ tôi, anh ấy đã hy sinh rất nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
Andree x Bray (CV) Blood
VampireVer 🔥 Không rõ tác giả 🌿 Một câu chuyện về ma cà rồng với nụ hôn vị máu =))