Chương 20

774 88 14
                                    

Suốt hai tuần liền Quân Nguyễn vắng mặt khỏi lớp, chả rõ sao nhưng lớp tôi trầm hằn đi thấy rõ.

Tôi đoán chắc 8/10 là do hội kín lớp tôi xảy ra vấn đề gì đấy khó giải quyết, Hoàng Đức Anh không còn nói nhiều như trước nữa. Mấy hôm nay nó im như thóc cắm mặt vào điện thoại như thể đang chờ đợi tin tức gì đấy.

Huy quay xuống bàn tôi, nơi chỉ còn mỗi tôi ngồi còn Nguyễn Trần Ngọc Quân vẫn chưa đi học trở lại. Nó xoay xoay cây bút như thể đang nghĩ ngợi điều gì đó kỳ lạ.

"Á." Giọng Ngọc Ánh vang lên làm tôi chú ý, cô nàng bí thư đang lau bảng bị trượt chân khỏi bục giảng.

Minh Triết bước nhanh đến, vươn tay đỡ Ngọc Ánh lên:
"Lần sau không làm được thì nhờ tao."

Nói thế chứ Minh Triết vẫn đỡ Ngọc Anh về chỗ, nhìn bóng dáng cao cao của nó tôi có một ý nghĩ linh tinh. Ý nghĩ mà mẹ hay nói, cao như cái sào chọc... À mà thôi.

Triết quay lại lau sạch cái bảng đen đầy phấn, tôi nhìn theo bóng lưng của nó và tự hỏi rằng liệu sau này người Minh Triết thích sẽ may mắn đến thế nào nhỉ?

"Sau này con nào yêu phải thằng kia chắc do nghiệp tám đời tụ lại." Trịnh Minh Nguyệt vừa nói vừa cắn đầu bút.

Nó không rời mắt khỏi đề cương môn sinh học trước mặt, vừa đọc nhẩm đề bài vừa đánh giá.

Bùi Hoàng Huy liếc nó:
"Mày bớt đánh giá người khác lại đi nhé, sao học giỏi mà cái mồm hay đi chơi xa thế?"

Nguyệt đặt tờ đề xuống, nó tháo cái kính gọng tròn ra gấp lại để xuống bàn. Nói thật tôi thích nhìn con bé lúc không đeo kính cực, mắt nó tròn, to và lông mi còn cong vút nữa cơ. Nguyệt quay người xuống bàn tôi:

"Tao không đánh giá, tao nói sự thật thôi. Chúng mày nghĩ gái theo thằng Đức Anh nhiều hơn hay theo Minh Triết nhiều hơn?"

Tôi nhìn Minh Nguyệt, lại hướng mắt đến vị trí bàn hai tổ giữa nơi Minh Triết đang ngồi lại. Nói thật thì đối với tôi, Triết luôn là mội cái gì đấy khủng bố, nó biết tất cả mọi thứ, từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn của tất cả mọi người. Hơn thế nữa, nó học giỏi, chơi thể thao tốt, nhà nó giàu và nó có vẻ ngoài 100/10. Tóm gọn lại Nguyễn Trần Minh Triết bằng 2 từ - nó HOÀN HẢO!

Đúng thế, hoàn hảo đến độ bất cứ thằng con trai nào đối diện với nó đều thấy tự ti.

"Đúng, thằng này không phải dạng vừa đâu." Tôi thầm đánh giá.

Nguyệt gõ đầu bút lên bàn:
"Tao đếch thấy nó ưa mắt tí nào cả, trông giả tạo vãi l**. Cho tao chọn tao thà yêu Quân Nguyễn còn hơn, 1 Nguyễn Trần Ngọc Quân bằng 10 Nguyễn Trần Minh Triết."

Cách so sánh này cũng hay đấy nhỉ?

1 Quân Nguyễn = 10 Minh Triết.

1 Minh Triết = 10 Hoàng Đức Anh

1 Hoàng Đức Anh = 10 em gái ngoan xinh yêu.

Theo tính chất bắc cầu ta có:

1 Quân Nguyễn = 1000 em gái ngoan xinh yêu?

Thế thằng bạn cùng bàn của tôi cũng có giá trị lắm chứ đùa. Đem nó đi đổi bánh gấu thì được bao nhiêu túi nhỉ?

Áng Chiều TàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ