Chương 43

167 21 0
                                    

Dân làng ký xong khế ước dần dần giải tán, An Cát cầm văn khế đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh trưởng làng để chờ trưởng làng nói lời mở đầu.

Lúc này, trong nhà chính đều là các cổ đông và quản sự của tửu phường. An Cát nhìn qua, đây là cuộc họp của hai nhà họ An và nhà họ Vương.

Ở các làng cổ, thường bị kiểm soát bởi nhiều gia tộc lớn, làng Đại Hà như thế, làng Nhị Hà cũng như vậy. Thậm chí có những làng do một gia tộc duy nhất thành lập, ở những làng này, người trong làng rất bảo thủ và bài ngoại, tộc trưởng và trưởng làng có quyền lực rất lớn, mọi chuyện đều được xử lý theo tộc quy. Trong mắt của dân làng, tộc quy còn lớn hơn cả pháp luật quốc gia. An Cát đã nghe về những trường hợp như vậy vài lần khi đến đây, khi đó cô nghĩ làng Đại Hà thật là tốt.

An Thịnh Tài có chút bất đắc dĩ nhìn An Cát, cô bé này không biết lại mơ mộng đi đâu. Mọi người đều đang chờ cô phân công nhiệm vụ, mặc dù ông nhìn thấy An Cát soạn thảo chương trình, nhưng nếu ông phải lên tiếng thì cũng chỉ có thể máy móc theo sách vở, không rõ ràng bằng lời nói cụ thể của An Cát. Thôn trưởng khẽ ho nhắc nhở.

An Cát nghe thấy trưởng làng ho, bừng tỉnh và lo lắng nói: "Thúc, ngươi ho mãi thế này không ổn đâu. Để lát nữa ta kê cho ngươi một ít thuốc nhuận phổi, thanh hầu nhé." Theo ấn tượng của cô, mỗi lần gặp trưởng làng đều nghe thấy ông ho, dù không phải là ho nặng nhưng nếu bệnh kéo dài thì cũng không tốt.

An Thịnh Tài nghe vậy sửng sốt, khóe miệng hơi giật, nhìn cô nói: "Chuyện này để sau hẵng nói, trước tiên ngươi phân công nhiệm vụ cho mọi người đi đã."

An Cát nghe xong, chớp chớp mắt, quay đầu thấy mọi người đều nhìn mình, không khỏi xấu hổ cười. Thì ra trưởng làng ho khan là để nhắc nhở nàng, đúng là hiểu lầm, ha ha. Thường ngày đều là trưởng làng mở đầu trước, nên nàng vẫn chưa quen.

An Cát cúi đầu lật tìm trong tay đống văn khế, rút ra bốn tờ có ghi tên, ngẩng đầu nói với Vương Lạp Hộ: "Vương thúc, Lưu Cục Đá, An Đồng, Vương Đại Cường, Trần Tam, bốn người từ nay sẽ theo thúc quản lý khu vực an bảo này. Tửu phường và từ đường sẽ phân ca trực ngày và đêm, mỗi người mười ngày nghỉ một lần, nửa tháng đổi ca một lần. Mỗi lần nghỉ thì thúc sẽ phụ trách thay ca."

An Cát giao nhiệm vụ bảo vệ khu vực an toàn này cho Vương Lạp Hộ và bốn người kia, tương đương với việc giao cho họ vai trò như người bảo vệ. Tửu phường có người gác cổng ở cửa chính, đó là nơi an bảo tập trung, chủ yếu là để canh chừng cửa lớn, ngăn chặn người ngoài vào và theo dõi xem có dấu hiệu gì bất thường hay không. Khi trực ca đêm, chỉ cần đóng cửa chính, tuần tra đúng giờ là được. Bức tường của tửu phường rất cao, cổng chính được khóa chặt từ bên trong, muốn vào cũng khó. Đến lúc đó, nuôi thêm hai con chó, nếu có kẻ trộm lọt vào cũng không cần phải lo.

Còn về phần từ đường, người gác cổng chỉ đứng ngoài cửa lớn. Chìa khóa của cổng chính và tất cả các cửa bên trong chỉ mình nàng có, sau khi khóa lại thì không ai được phép vào, kể cả người gác cổng. Tạm thời cứ như vậy, chờ đến khi thương hiệu rượu thuốc An Lĩnh nổi tiếng, nàng sẽ không cần phải đề phòng nhiều như vậy nữa.

[BHTT-EDIT- HOÀN] Cưới Cô Hàng Xóm Xinh ĐẹpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ