CHƯƠNG 7

1.9K 170 4
                                    

"Theo đuổi chị một tháng đã tiêu hết phần lớn tiền tiết kiệm của em rồi, một tiền không thể tiêu hai lần, làm sao theo đuổi người khác được..." Nghĩ đến những khoản chi tiêu trong tháng qua để theo đuổi thần tượng, Mạnh Hạ thấy đau lòng.

May mắn là, Uyển Uyển lão công không làm cô thất vọng chút nào. Nghĩ vậy, Mạnh Hạ đột nhiên cảm thấy số tiền này tiêu rất xứng đáng.

Ninh Thanh Uyển khẽ mở miệng, "Trách chị quá đắt."

Mạnh Hạ vội xua tay, "Không không, là em quá nghèo."

"Nếu không nghèo thì sao?" Ninh Thanh Uyển liếc nhìn cô, thấy cô thực sự bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc, trong lòng bỗng sinh ra một cảm giác khó chịu, cười khẽ, quay người rời đi.

Mạnh Hạ lập tức đi theo, "Em nghĩ kỹ rồi, nếu không nghèo, em nhất định sẽ ngồi hàng ghế đầu trong mỗi buổi hòa nhạc của chị, không cần phải mặc cả với phe vé chợ đen nữa."

Ninh Thanh Uyển nhướng mày, "Sau này đều để lại vé hàng đầu cho em."

"Thật sao?" Mắt Mạnh Hạ sáng lên, khó tin.

"Ừ." Ninh Thanh Uyển khẽ cười, đổ tàn thuốc và đầu mẩu vào thùng rác rồi tiện tay đặt gạt tàn lên bàn, hỏi như không hỏi, "Trong giới giải trí có ngôi sao nào khác em thích không?"

Mạnh Hạ suy nghĩ một lát, "Không có, chỉ có mình chị."

Trong tháng qua, cô mỗi ngày đều nghĩ cách thay đổi số phận, khó khăn lắm mới phát hiện Ninh Thanh Uyển là cứu cánh duy nhất của mình, làm sao còn tâm trí để ý đến người khác. Các ngôi sao khác trong giới giải trí, có người nhớ được mặt nhưng quên tên, có người nhớ được tên nhưng không nhớ được mặt.

Sau khi đặt gạt tàn xuống, Ninh Thanh Uyển đi thẳng vào bếp, Mạnh Hạ như cái đuôi nhỏ, theo sát phía sau.

Ninh Thanh Uyển quay lại, khẽ cười, "Cứ theo chị làm gì?"

Mạnh Hạ lúc này mới nhớ ra phải nói chi tiết cho Ninh Thanh Uyển.

"Em muốn nói với chị, trong nguyên tác Kỷ Đồng đã tiêm ma túy cho nữ chính." Trong tiềm thức của Mạnh Hạ, cô và nữ chính nguyên tác vẫn là hai người.

"Ma túy?" Ninh Thanh Uyển nhíu mày.Đây thực sự là một điểm đột phá tốt, nhưng Kỷ Đồng đã dám động đến thứ này chắc chắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng, Muốn tìm chứng cứ có lẽ rất khó.

"Biết rồi."

Ninh Thanh Uyển lấy một viên kẹo bạc hà từ trên bàn, liếc thấy Mạnh Hạ vẫn đứng bên cạnh, liền đưa tay ra.

Ánh mắt Mạnh Hạ dừng lại trên viên kẹo bạc hà, rồi nhìn xuống bàn tay trắng nõn cầm kẹo, đẹp đến mức khó tin.

Sau đó, dưới ánh mắt của Mạnh Hạ, bàn tay đẹp đẽ lại rút về, cô chớp chớp đôi mắt long lanh, nhìn Ninh Thanh Uyển mở gói kẹo một cách duyên dáng, bỏ viên kẹo vào miệng.

Ninh Thanh Uyển thản nhiên nói, "Đánh răng rồi thì đừng ăn gì nữa." Dừng lại một chút, "Em nên đi ngủ rồi."

Dưới ánh mắt ý bảo của Ninh Thanh Uyển, Mạnh Hạ không còn cách nào khác đành quay người, chầm chậm đi về phòng. Khi ngã mình lên chiếc giường êm ái, Mạnh Hạ vẫn cảm thấy như trong mơ.

[BHTT][EDIT] [HOÀN] Bị Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính Bẻ CongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ