Tiếng mở cửa làm Tenma ngã phịch xuống đất. Không kịp phản ứng chút nào, Tenma vội vàng đứng dậy, cuống quýt xin lỗi...
-Tenma-kun?
-Ha...ah? Ah! Fuyuka-san!
-Tenma-kun, em làm gì ở đây vậy? Em có chuyện gì nhờ chị giúp sao?
Đã rõ. Căn phòng mà Tenma luẩn quẩn loanh quanh mãi là phòng dành cho y tá. Cậu không biết có bao nhiêu cô y tá trong cái bệnh viện này, nên nếu gặp thành phần như Aki thì cậu chết chắc.
-Fuyuka-san! Làm ơn cho em lên phòng Tsurugi với ạ!
-Ts...Tsurugi-kun hả... Em cũng biết giờ thăm bệnh nhân hết từ chiều rồi mà?!
-Em biết... nhưng...
-Em gặp Tsurugi có việc gì sao? Chị nghĩ bây giờ mọi người ngủ hết rồi, nên em không nên làm phiền em ấy.
"Fuyuka-san nói có lí, nếu mình lên đúng lúc Tsurugi đang ngủ thì quả là không hay..."
Tenma cúi mặt thầm nghĩ.
Lại bi quan rồi.
-A... anou...
-Chị sẽ dẫn em lên phòng của Tsurugi, chỉ lần này thôi nhé!
-Thật vậy ạ?!!
Tenma ngẩng cao đầu, mắt sáng long lanh, cái vẻ sầu não vừa nãy đã biến ngay khỏi mặt cậu.
Chỉ cần nhìn qua cái vẻ mặt đó thì bất cứ ai cũng hiểu được rằng, cậu cần làm việc gì đó rất quan trọng, mà có khi nó còn quan trọng đến nỗi cậu ta không thể tự mình quyết định được.
Cậu luôn cần một người đằng sau.
.
-Em đi thẳng chỗ hành lang kia là tới nhé. Cuối hành lang, phòng 713 nhé!
-Vâng! Cảm ơn chị rất nhiều.
Fuyuka rời khỏi hành lang tầng 7 để xuống tiếp tục công việc của mình. Tenma cũng có việc để làm mà, đó là lí do tại sao cậu tới đây.
Đi một đoạn hành lang tối om, trên tay cậu chỉ cầm một chiếc đèn pin, thì bỗng có một chút ánh sáng nào đó trên mặt đất.
Là từ phòng của Tsurugi.
-Tsurugi còn thức?!
Tenma đến bên cánh cửa, định mở toang ra gây bất ngờ thì đã nhìn thấy sự trầm lặng của ánh mắt cậu hướng về phần sân bóng cạnh bờ sông.
Phải rồi, từ tầng 7 của bệnh viện đương nhiên là có thể nhìn thấy mọi thứ ở bên dưới, từ công viên đến cửa hàng RaiRaimen của Tobitaka-san, và nằm trong khoảng đó cũng có sân bóng.
[-Tại sao... tại sao cậu cứ phải nhắc đến anh ấy hả Tenma? Chẳng nhẽ cậu yêu anh ta đến thế cơ à? Trong cậu, tôi là cái gì chứ?!]
"Trong mình, Tsurugi là gì ư..."
Tenma đứng ngoài cuộc độc thoại nội tâm của Tsurugi, cũng bị cuốn theo vào và nghĩ lung tung. Vì lời nói của Tsurugi mà cậu quên mất cậu đến đây để làm gì mất rồi...
[-Chẳng nhẽ... chẳng nhẽ tôi yếu đến thế sao? Kenshei Lancelot thua cả anh ta sao? Anh ta giỏi hơn tôi đến nỗi cậu không thèm chuyền bóng cho tôi sao?]
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tạm drop] [Fanfiction] Tsurugi, liệu có quá muộn không?
FanfictionỜm... Đọc tiêu đề thì biết ạ... Truyện Yaoi CÓ THỂ có cảnh không phù hợp với trẻ dưới 18 tuổi... Tuy nhiên em thì mới 13 :3 Đồng nghĩa với việc tuổi trẻ tài cao và viết chắc mọi người cứ gạch đá thoải mái :v Em rất biết ơn những người nhận xét thật...