Chương 13: Cùng giường chung gối

3.5K 143 8
                                    

"..." Vô sỉ! Vô sỉ! hèn hạ, hạ lưu, Hoa Thiên Ngưng cắn răng chịu đựng, nhưng thân thể nàng đang dần cảm thấy tốt hơn, lời nói ký quái của Công Tôn Mộng Vị làm cho nàng có chút suy nghĩ.

"Nơi này không có cảm giác sao?" Công Tôn Mộng Vị chân thật hỏi, tay trượt xuống lưng vuốt vuốt, thân thể Hoa Thiên Ngưng rõ ràng căng thẳng, hô hấp cũng bắt đầu loạn, Công Tôn Mộng Vị nói: "Xem ra chỗ này của Thiên Ngưng tương đối mẫn cảm nha~" Dứt lời, tiếp tục bóp nhẹ sau lưng mấy lần, Hoa Thiên Ngưng rốt cục nhịn không được, cắn răng cả giận nói: "Chỗ đó không có bị bầm, bóp cái gì!!"

"Thiên Ngưng thật là không biết cảm ân, phải biết được quân vương Công Tôn quốc phục thị là phúc phần của ngươi nha~" ." Công Tôn Mộng Vị ra vẻ phiền muộn.

"..." Hoa Thiên Ngưng biết, cùng loại tiểu nhân này nói chuyện cũng không được gì, dứt khoát cắn răng im lặng, cố gắng coi nhẹ cảm xúc dễ chịu ở sau lưng, bàn tay của Công Tôn Mộng Vị cũng không như nàng tưởng tượng tỉ mỉ tinh tế, trái lại còn có chút thô ráp, chắc là do trường kỳ tập võ, nếu biết có hôm nay nàng cũng nên học một ít võ công, Hoa Thiên Ngưng có chút hối hận. Bởi vì đấu võ mồm với Công Tôn Mộng Vị nên đau đớn ở sau lưng cũng giảm bớt rất nhiều.

Không biết là do mệt mỏi hay do Công Tôn Mộng Vị xoa bóp rất thoải mái nên đau đớn cũng dần dần biến mất, suy nghĩ nối tiếp suy nghĩ, Hoa Thiên Ngưng cuối cùng là rơi vào mộng đẹp.

Có lẽ là nội tâm nhắc nhở mình không nên ngủ gật, cho nên, Hoa Thiên Ngưng rất nhanh liền từ trong mộng bừng tỉnh, trong hoảng hốt, nàng cảm thấy trên người có mùi hương ôn nhu, cảm xúc mềm mại ở phía sau lưng truyền đến, bên hông còn có một cánh tay vắt ngang, còn có mùi hương nhàn nhạt...Mùi vị này có chút quen thuộc , chờ một chút! Hoa Thiên Ngưng triệt để bừng tỉnh, Công Tôn Mộng Vị! Nàng là đang ở trong lòng Công Tôn Mộng Vị!!!

Hoa Thiên Ngưng từ trong lòng của Công Tôn Mộng Vị muốn bò qua đi xuống giường, người này sao lại không biết xấu hổ như vậy. Nhất quốc chi quân lại cùng ngủ chung với công chúa vong quốc, còn ra thể thống gì? Công Tôn Mộng Vị vừa mới chìm vào giấc ngủ, bị đánh thức rất không vui,đưa tay ôm lấy eo của Hoa Thiên Ngưng không cho nàng xuống giường, sau khi tỉnh dậy âm thanh khàn khàn: "Ngày mai ta còn phải tảo triều, ngươi đừng có nháo" Tuy là không vui nhưng cũng không có nổi giận.

"Thả ta ra!" Công Tôn Mộng Vị ôm ấp giống như giam cầm, nàng không cách nào tránh thoát, dừng sức giãy dụa hậu quả là xúc cảm mềm mại sau lưng truyền đến rõ ràng hơn.

"Không nên ép ta đánh ngươi nha~" Công Tôn Mông Vị ôm chặt vật nhỏ trong lòng, cúi người một cái khoảng cách liền rút ngắn, Hoa Thiên Ngưng sợ môi chạm môi liền quay đầu, run giọng nói: "Ta là muốn tốt cho ngươi, cho ta xuống giường!"

"Không cần ngươi tốt với ta." Công Tôn Mộng Vị siết chặt thân thể Hoa Thiên Ngưng, mềm mại áp mềm mại, cố ý mập mờ hướng thẳng vào tai Hoa Thiên Ngưng, thổi hơi phiền muộn nói: "Hơn nữa, Thiên Ngưng cũng đâu biết cái gì là tốt với ta"

Thanh âm mị hoặc, khí tức nóng ướt bao trùm cả lỗ tai truyền đến một mảng nhột nhột, Hoa Thiên Ngưng thân thể nhịn không được run sợ một hồi, thân thể của nàng chính nàng hiểu rõ nhất, lỗ tai và eo là mẫn cảm nhất. . Hoa Thiên Ngưng cố gắng quay đầu sang bên, để cho Công Tôn Mộng Vị nhanh rời mình, lui bước nói: "Ta không xuống giường cũng được, nhưng ngươi không được đụng ta!"

[BHTT][Cổ Đại][Edit] Sủng Tỳ Thành Hậu [Bạch Nương Tử]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ