Quyển Thứ Nhất: Rung Động Thanh Xuân
Chương 158: Ba, con làm ba mất mặt rồi.(Edit: xASAx)
* * *
Biên soạn: Ốc Tiêu.
Test: Tiểu Phong dâm đãng.
* * *
Nháy mắt đã đến tháng năm, trời đã bắt đầu nóng, hai ngày trước Bạch Lạc Nhân và Cố Hải hiếm thấy chịu khó một lần, đem quần áo dày và chăn dày đều cất vào, kết quả hôm sau lại gió to nhiệt độ hạ xuống.
Sắp được ba tháng, cuộc sống trải qua ấm áp bình thản.
Số lần Bạch Lạc Nhân về nhà ở ngày càng ít, cuối tuần chỉ trở về ăn một bữa cơm, giúp đỡ người nhà một lúc, mang theo A Lang đi dạo một hồi... Sau đó mặt dày vơ vét sạch những đồ ăn ngon có thể mang đi, nhét vào tủ lạnh trong nhà bọn họ.
Kỹ năng lái xe của Bạch Lạc Nhân ngày càng cao, Cố Hải thỉnh thoảng cũng sẽ nhượng bộ một chút, để Bạch Lạc Nhân lái xe đi mua bữa sáng. Trình độ nấu nướng của Cố Hải cũng ngày càng cao, nấu mỳ sợi cũng không còn thành mỳ cục nữa, phần lớn đều có thể dính thành một sợi, tuy rằng dài ngắn không đều, lớn nhỏ không đều, nhưng ăn rất được.
Cuộc sống gia đình của hai người trải qua rất ý nghĩa.
Một buổi trưa nào đó, hai người vì người nào đó ăn hơn một cái trứng cút mà ầm ĩ cải vã, hai tên đàn ông 1m85 giống như trẻ con dùng đũa gõ trán nhau. Hơn nữa gõ gõ còn nóng nảy, cơm ăn được một nửa đã bắt đầu chạy loạn khắp nhà, lăn qua lăn lại, Bạch Lạc Nhân bao giờ cũng có thể đánh lén Cố Hải, Cố Hải kinh ngạc, vẻ mặt hung dữ hướng Bạch Lạc Nhân đuổi theo.
Bạch Lạc Nhân trốn đến cuối cùng không có chỗ trốn, đột nhiên lẻn đến ngoài cửa, siết chặt chốt cửa không cho Cố Hải đi ra.
Cố Hải và Bạch Lạc Nhân giằng co một hồi, khóa cửa từ bên trong.
Cậu không phải năng lực sao? Có bản lĩnh cậu trực tiếp dùng đầu ngón tay cạy cửa ra.
Cố Hải qua mắt thần* liếc nhìn ra ngoài một cái, nhìn thấy bộ dạng hổn hển của Bạch Lạc Nhân, một mình ở trong phòng cười trộm. Vui vẻ được một lúc nghênh ngang đi vào phòng ăn, thản nhiên như thường ăn cơm, trong lòng hừ lạnh một tiếng, bộ dáng trẻ con , không nhấn chuông cửa, không hôn tôi một cái, tuyệt đối không mở cửa cho cậu nha!
(Mắt thần: Cái mắt nhỏ nhỏ trên cửa để nhìn ra ngoài đó.)
Bạch Lạc Nhân còn ở bên ngoài nghĩ cách đi vào, cửa thang máy liền ở trước mặt cậu mở ra, một dáng người quen thuộc đập vào mắt.
"Cố thiếu... Chú."
Bạch Lạc Nhân cười có chút mất tự nhiên.
Cố Uy Đình dáng người đứng lặng trước mặt Bạch Lạc Nhân, trong ánh mắt nhu hòa cũng mang theo vẻ nghiêm trang.
"Sao không vào?"
Ánh mắt Bạch Lạc Nhân thoáng tránh né, "Vừa định vào, còn chưa kịp nhấn chuông."
BẠN ĐANG ĐỌC
Thượng Ẩn-Sài Kê Đản (Tiểu Phong gia trang)
General Fiction"Cậu nghiện hả?" Tác giả: Sài Kê Đản. Văn Án: ( hài hước, vui vẻ, hỗ công.) "Có một loại người. Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai." (Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Số chương: 342 chương cả phiên ngoại. Quyển 1...