Chương 15: Thiên tài kinh thế
Tiếng ti vi ầm ĩ bị tắt đi, giọng nói líu ríu của Đại Xuyên cũng biến mất ngay sau đó, trong không gian yên tĩnh, tiếng khóa cửa càng trở nên rõ ràng lanh lảnh.
Không khí tế nhị bao trùm, Đại Xuyên ho khẽ, rồi vội vàng mời gọi, "Ăn cơm, ăn cơm, nào."
Triệu Tĩnh Nhã bực bội nói, "Anh bị bệnh hả, chén đã rửa hết rồi còn ăn cơm cái rắm!"
Nói xong cô cũng xoay người rầm rầm bước lên lầu, những người còn lại sững sờ nhìn qua, Đại Xuyên bĩu môi uất ức, "Liên quan gì đến tôi chứ, người đi vào phòng vẽ tranh của An Tầm cũng đâu phải là tôi, khóa cửa cũng không phải là tôi nữa."
"Cậu đi vào thì cô ta sẽ không giận thế đâu."
"Tôi nào có dám."
"Sợ An Tầm hả?"
"Sợ Tư Vũ!"
An Tầm đang nhìn bức tranh vẽ tối hôm qua, Tư Vũ theo vào cô cũng không thấy bất ngờ: "Khóa cửa làm gì vậy ạ?"
Anh không lên tiếng, đi về phía cô, An Tầm đưa tay chuyển bức vẽ sang chỗ khác, nghiêng đầu cười với anh.
Tư Vũ nhướn mày, "Không cho anh xem à?"
"Chưa vẽ xong."
Tư Vũ gật đầu, nâng tay bắt đầu cởi nút áo sơ mi, một cúc, hai cúc, ba cúc...
Đôi mắt ươn ướt của An Tầm nhìn quanh trái phải, sau đó đành phải cúi đầu xem tranh, "Từ hôm qua tới giờ anh mới ngủ có một lát thôi, có được không vậy ạ?"
"An Tầm, mai anh phải đi rồi." Tư Vũ khoác áo sơ mi lên trước ghế dựa bên bàn vẽ, sau đó đưa tay cởi thắt lưng, bởi vì mưa nên không khí cũng lạnh hơn trước nhiều, sau khi tắm rửa xong anh đã thay quần dài, đôi chân lại càng thêm thườn thượt.
Tiếng 'lạch cạch' giòn giã vang lên, khoá thắt lưng được tháo ra, âm thanh đó hệ như tiếng khoá cửa vừa rồi, rung lên khiến lòng người bối rối.
Sau đó kéo khoá quần...
An Tầm lại lần nữa nghiêng đầu xem tranh, "Không sao đâu, giờ em không vội."
"Không phải sợ em vẽ không xong, chỉ là anh muốn một ngày trước khi đi, " Anh kéo quần dài xuống, An Tầm vẫn cúi đầu như cũ, anh tinh tế nhìn cô, khẽ bảo, "Có thể ở bên em một chỗ."
An Tầm xoay người đi lấy thuốc màu, không đáp, rất lâu sau cô mới bình tĩnh được tâm tình, lúc ngẩng đầu nhìn lại, anh đã ngồi xuống ghế sofa.
Trần như nhộng.
Cô làm như không có việc gì, đi tới đóng kín chiếc cửa sổ sát đất, che rèm lại, mặc dù sau vườn hầu như chẳng có ai qua lại, nhưng đâu biết chứng có ai ăn no rỗi việc lại xuống đó đi dạo một vòng.
Nếu thế Tư Vũ sẽ trở thành ngôi sao ái mộ.
Nghĩ tới đây An Tầm không kìm được bật cười.
"An Tầm, sau này em muốn nhờ cái gì, thì không cần lên tiếng, " Tiếng Tư Vũ vang lên từ bên ghế sa lon, "Chỉ cần cười với anh là được."
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐINH NAM TI VŨ
RomantikĐINH NAM TI VŨ Tác giả: Địch Qua Thể loại: hiện đại, ngọt, sủng Độ dài: 51 chương Nguồn :Thư Viện Ngôn Tình Giới thiệu Câu chuyện về bậc thầy tranh sơn dầu trường phái ấn tượng An Tầm vô tình gặp được sinh viên ưu tú hệ y học Thẩm Tư Vũ. Hai người h...