chương 20

427 6 0
                                    



Chương 20:

Bữa cơm này ăn rất lâu, bạn học của Tư Vũ rất nhiệt tình, ngay cả người ít nói như An Tầm cũng nói đùa đôi câu.

Lúc rời đi đã là hoàng hôn. An Tầm còn nhớ rõ ngày mình đến đại học Tokyo tìm Tư Vũ, bầu trời cũng được bao phủ bởi sắc màu ấm áp của mùa hạ.

Nhà hàng cách trường học khá gần, mọi người tính đi bộ về, còn có người xung phong muốn dẫn An Tầm đi tham quan trường học. An Tầm từ chối; "Tôi đã đặt phòng ở khách sạn tỉnhYamanashi rồi, tối nay phải qua đó".

Tư Vũ cài lại nút áo khoác dài cho An Tầm: "Muốn đi thăm quan núi Phú Sĩ không?".

An Tầm lại cởi nút áo ra, cô cảm thấy mặc áo khoác dài không cài nút mới phong cách: "Có, đi ngắm núi Phú Sĩ sau đó đến Osaka, rồi bay từ Osaka về Italia, phải cầm hơn hai mươi triệu của ai đó đi ăn chơi vui vẻ".

Tư Vũ bật cười: "Tùy em, xài thế nào cũng được".

Tình cờ gặp lại. Cô giống như được người ta chỉ đường, bước vào nhà hàng có anh.

An Tâm cười khẽ, xoay người đi ngược hướng với họ, đi được vài bước cũng không quay đầu lại, chỉ giơ tay tạm biệt mọi người.

Tư Vũ chào họ xong thì chạy nhanh vài bước đuổi kịp cô, xoay cô đối diện với chính mình, lại cài nút áo khoác cho cô: "Anh đi cùng với em".

"Ngày mai thứ hai mà Tư Vũ." Đại Xuyên đứng cách đó không xa lớn tiếng nhắc nhở.

Tư Vũ nhìn anh rồi cười khẽ, "Sẽ quay về nhanh thôi."

Nói xong, anh kéo tay An Tầm bỏ vào trong túi áo jacket của mình, hai người họ xoay người rời đi.

Mọi người nhìn theo bóng lưng kia, lặng im trong chốc lát, không biết nữ sinh nào lầm bầm một câu, "Xứng đôi quá!"

Một nam sinh bên cạnh cũng nhấc bước quay đi, "Tôi về ký túc xá cho chó ăn trước đây."

Một người khác đuổi theo anh, "Cậu cho ăn hiệu gì?"

Đại Xuyên cũng cười hì hì chạy tới, "Chao ôi, tự nhiên lại thấy nhớ bạn gái mình ghê cơ."

"Đi thôi, học tỷ."

...

Lúc này đây trên con đường tấp nập nhiều học sinh, Tư Vũ dắt An Tầm im lặng đi suốt một đoạn đường, sắc trời dần tối, An Tầm phát hiện người trên đường càng ngày càng ít đi, cho đến khi nhìn thấy cửa hàng mỹ thuật mới mở cách đó cũng bắt đầu đóng cửa, đó là nơi vừa nãy cô đi dạo, đến lúc xế chiều, đứng trước cửa hàng tìm một nhà hàng Trung Hoa nào gần đó, cô nghe nhiều người đề nghị đến nhà hàng Nhạc Thuý.

Rồi cứ thế gặp được anh, như...

An Tầm đang nghĩ ngợi, đột nhiên phát hiện Tư Vũ không còn đi theo mình, "Sao thế ạ?"

Tư Vũ không lên tiếng, cô rút tay mình từ trong túi ra rồi nhìn về phía anh, đôi mắt dưới ánh đèn đường lờ mờ càng trở nên đen nhánh, An Tầm cười hỏi, "Lạc đường à?"

Tư Vũ vẫn không hề lên tiếng, anh cúi người đẩy cô sang tường bên cạnh.

An Tầm sững sờ, trong đầu chỉ còn mấy chữ vừa hiện ra, "Nụ hôn áp tường."

ĐINH NAM TI VŨNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ