Chương 57-58

78 6 3
                                    


Chương 57:

"Jun, cảm ơn anh," trái tim Hara loạn nhịp, cô đưa tay ôm chặt eo Junhyung, cả người dính vào người hắn, ngoài ý muốn, cô có cảm giác có một luồng điện chạy từ người hắn sang người cô, cảm giác này cô chưa bao giờ có, đây không phải cảm giác của Jiyong mang lại cho cô. 

Cô vẫn không rõ, đây là cái gì, cái này nói lên điều gì, cô chỉ biết, tất cả những gì người đàn ông làm đều là vì cô, thân là một người phụ nữ thích hư vinh, cảm giác cao cao tại thượng này khiến cô thấy tuyệt vời. Cảm giác này quá đẹp. "Jun, nhất định anh không được yêu cậu ta, được không? Cậu ta không xứng." Goo Hara ngẩng đầu lên, mỹ nhân đúng là mỹ nhân, ngay cả khi cô khóc, cũng thật đoan trang xinh đẹp.

 "Uh..." Junhyung gật đầu, trong ánh mắt màu trà chỉ có hình bóng của cô, cũng chỉ có một mình cô, hắn nắm chặt hai tay, cuối cùng vẫn không nhịn được, đưa tay ôm chặt lấy Hara.Đúng vậy, hắn yêu cô, nhưng người cô yêu lại không phải hắn, cho nên hắn không thể miễn cưỡng, thầm nghĩ thành toàn cho cô, thầm nghĩ làm cho cô hạnh phúc, cho dù hắn phải có một cuộc kết hôn ngoài ý muốn. Nhà vệ sinh vốn không phải nơi để nói chuyện, nhưng hiện tại Hara không hề muốn rời đi. 

Ở trong ngực hắn, cô cảm thấy yên tâm, cảm giác này khiến cô lưu luyến không muốn rời xa. Bọn họ ở nơi này thật lâu, hắn sẽ không có khả năng yêu người khác, thật sự không có khả năng. Hara tựa mặt vào lồng ngực hắn, hiện tại cô đã quên mất người đàn ông mà cô phải nghĩ trăm phương ngàn kế để có được, cô không hề muốn rời khỏi lồng ngực ấm áp của Junhyung. Trong giây lát, cô như nhận ra điều gì, có phải cô đã sai ở đâu rồi.

 Trong mắt cô hiện chút bối rối, gắt gao ôm chặt lấy hắn.Bên ngoài, cảnh tưởng vẫn rất náo nhiệt. Mọi người nói, cười, vài đôi nam nữ đang khiêu vũ trên sàn nhảy, mỗi người đều thật xinh đẹp lộng lấy. Hyunseung cầm lấy một ly nước trái cây, uống một ngụm nhỏ, thỉnh thoảng cậu lại nhìn về phía cửa, không biết khi nào hắn sẽ quay lại, cậu đưa tay xoa nhẹ bả vai, cậu cảm thấy hơi lạnh. "Báo chí viết là thật sao?" Một giọng nói quen thuộc truyền tới, cậu ngẩng đầu, ánh đèn sáng bị chặn lại. "Báo chí viết là thật sao?" Jiyong cúi người xuống, mắt kính chặn lại ánh mắt của hắn, lần đầu tiên sự lãnh khốc lại xuất hiện trước mặt cậu. Tay Hyunseung nắm chặt chiếc ly, nhìn sang chỗ khác. 

"Jang Hyunseung," đây là lần đầu tiên, hắn gọi cả họ tên cậu, không còn gọi cậu là Seungie, cũng không còn sự ấm áp nữa, thời gian thật là đáng sợ, không có ai biết, có lẽ chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ trở nên hoàn toàn xa lạ.

"Anh muốn tôi nói gì?" Cuối cùng Hyunseung cũng nhìn hắn, trên mặt lộ rõ vẻ nụ cười ưu thương, "Em ngĩ anh muốn em nói gì? Nói em không kết hôn, đang đợi anh, nhưng em đã kết hôn rồi, đã phản bội anh." "Giữa chúng ta, còn có thể dùng từ phản bội để hình dung sao? Nếu có, vậy là ai phản bội ai?" Jiyong nhíu chặt mày, Seungie đã thực sự thay đổi, không còn là chàng trai ngoan hiền dịu, cậu đã học được sự phản kháng, lại dùng phương thức này để nói chuyện với hắn, hắn biết là người đàn ông kia, nhất định là người đàn ông kia đã thay đổi cậu.

(Chuyển ver) {JunSeung} Người chồng máu lạnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ