Chương 22

6.8K 145 1
                                    

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, vẫn là Tần Chiêu Dương mở miệng trước phá vỡ bầu không khí trầm mặc đầy xấu hổ này.

Anh quay đầu lại ý vị thâm trường đưa mắt nhìn Tô Hiểu Thần, ý tứ cảnh cáo mạnh mẽ ở đáy mắt làm cho Tô Hiểu Thần không nhìn anh nhưng vẫn có thể cảm nhận được, cô lặng lẽ cúi đầu gặm xương, tự an ủi bản thân, vào thời điểm này càng nói nhiều càng sai nhiều, giả chết là tốt nhất ...

Tần Chiêu Dương nhìn cô một cái, liền nói: "Hiểu Thần sau này cũng nên mang bạn trai đến cho anh gặp một chút phải không?"

Tô Hiểu Thần nhanh chóng lắc đầu, lập tức tỏ rõ lập trường, "Em không có bạn trai."

Tần Chiêu Dương hơi mím môi, không thuận theo không khuất phục, "Đã tới nhà còn không phải à?"

Tô Hiểu Thần sợ anh lại nói ra chuyện gì đó, cô cũng không cân nhắc đem chuyện đang nghĩ nói một mạch không bỏ sót ra khỏi miệng rồi, không hề nghĩ ngợi liền bồi một câu, "Anh không phải còn thường xuyên đến nhà em hơn, anh cũng không phải bạn trai em ."

Tô Khiêm Thành nhất thời hài lòng, Tần Chiêu Dương mặt lại càng đen hơn.

Tô Hiểu Thần ăn miếng xương, tim như đã bị chết... Cái này là do mình tự đào hố để tự mình nhảy vào đi .

Một bữa đến ăn cơm, tim cô đập như muốn suy kiệt , ăn xong xương, lập tức đem cục diện rối rắm bỏ đấy, chạy lên lầu .

Tần Chiêu Dương ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô giống con thỏ nhảy lên lên lầu, cũng đi theo, đắc ý biện hộ là đã lâu không gặp muốn tạo thêm một chút cảm tình.

Đêm nay Tô Hiểu Thần hạ quyết tâm muốn giả chết ,sau khi nhảy lên trên lầu liền đi đóng cửa sổ kéo bức màn trước, khi nghe tiếng đóng cửa vừa quay đầu lại nhất thời liền trợn tròn mắt, "Tại sao anh không trở về nhà?"

Tần Chiêu Dương chậm rãi đi tới, vừa đi vừa đánh giá.

Cô ngược lại là vẫn thích màu hồng phấn, anh đi bốn năm rồi, trở về nơi này vẫn là một phòng màu hồng phấn như cũ, như trước khi anh rời đi.

Anh quay đầu xem qua, đáy lòng lại nhộn nhạo cuộn sóng.

Trên bàn đàm phán mặt có thể không đổi sắc, trấn định tự nhiên, nhưng đến nơi này của cô, tâm cứng rắn lại có một cái khe, bị những chi tiết nhỏ bình thường này đả động.

Lúc trước anh đi cũng không tình nguyện, không yên lòng về cô, nhưng mà nếu muốn nhanh một chút ngồi trên vị trí cao nhất của Tinh Quang chỉ có thể lựa chọn xuất ngoại. Nước ngoài có thể cung cấp cho anh không gian lớn để học tập, công ty của Chú hai nhà họ Tần tách ra riêng vừa lúc có thể cho anh vừa có thể đến trường vừa có thực tiễn, cho nên dù luyến tiếc cũng phải rời đi, đến hôm nay trở về.

Thời gian như là thiên vị anh, cô còn ở nơi này, tay còn có thể chạm tới.

Nghĩ như vậy, trên mặt của anh không tự chủ được lại dãn rất nhiều, anh liền đến bên giường của cô ngồi xuống, nhìn trên tủ đầu giường một đống đồ ăn vặt linh tinh lộn xộn , chút nhu tình tốt ở đáy lòng kia còn chưa kịp nổi lên lập tức đã tan thành mây khói.

Trúc Mã Tương Thanh Mai - Bắc KhuynhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ