Tần Chiêu Dương cúi đầu liếc nhìn mũi bàn chân nhiễm một tầng ánh nắng của mình, không nhẹ không nặng nắm lấy tay Tô Hiểu Thần, hồi lâu, mới rất nhẹ nhàng mà hỏi lại một câu: "Có liên quan gì đến cô sao?"
Trong quán cà phê đang lặp đi lặp lại một khúc dương cầm trầm thấp, tiếng dương cầm thuần hậu vẫn luôn quanh quẩn bên tai.
Sắc trời xám tro nặng nề dường như được ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng mây chiếu sáng hơn một chút, cứ một luồng như vậy, ánh sáng vàng rực rỡ, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chậm rãi di chuyển lên mũi chân của anh, cuối cùng ngừng bặt, lại biến mất trong tầng mây.
Từ Nhu Tình nhất thời không biết phải nói tiếp cái gì, vẻ mặt hơi có chút lúng túng.
Tần Chiêu Dương trước giờ luôn xem thường nhìn sắc mặt người khác, lại càng không nói đến người có lòng muốn khiêu khích mình, con ngươi lập tức hơi trầm xuống, thêm một câu: "Tôi đối với người một nhà từ trước đến giờ tương đối không khách khí."
Nếu nói là vừa rồi một câu kia còn không nghe ra lãnh ý trong lời nói của Tần Chiêu Dương, thì lần này anh rất rõ ràng không hề có ý che giấu gì cả.
Trần Thiếu Trác vẫn một mực không lên tiếng, chơi đùa với ly thủy tinh trong suốt nhỏ. Nghe vậy, ngón tay khoát lên miệng ly, liếc mắt nhìn qua: "Nhu Tình chỉ là thuận miệng hỏi thôi mà."
"Thuận miệng?" Từ Nhu Tình cười tự giễu một tiếng, mắt lạnh nhìn về phía Tô Hiểu Thần, "Tớ thực sự có đôi khi nhìn không thấu được cậu, rốt cuộc là cái gì cũng đều rõ ràng hay thực sự luôn giả bộ hồ đồ không rõ?"
Tô Hiểu Thần sửng sốt, hoàn toàn không ngờ tới cô sẽ hỏi một câu như vậy. "Tớ không có...."
"Cậu không có gì?" Từ Nhu Tình cắt đứt lời nói của cô, thông suốt đứng dậy. "Cậu biết Trần Thiếu Trác thích cậu không? Tại sao lại không cự tuyệt?"
Tô Hiểu Thần ảo não muốn cắn lưỡi, người ta cũng chưa từng nói thích cô, cô làm thế nào mà tự mình đa tình đi cư tuyệt người ta đây chứ hả!
Từ Nhu Tình cười lạnh một tiếng, "Chân đạp hai thuyền, thỏa nguyện chưa?"
Tần Chiêu Dương nhướng mày, ngay cả hai tròng mắt cũng híp lại, cực kỳ nguy hiểm, "Cô nói ai là thuyền?"
Bầu không khí vốn đang ở thế giương cung bạt kiếm, thoáng cái bị những lời này của Thái tử gia làm tiêu tan thành mây khói.
Tô Hiểu Thần từ trước đến giờ chưa từng có cái ý nghĩ tham luyến việc Trần Thiếu Trác đối tốt với mình, bởi vì hai người bọn họ chân chính có trao đổi bắt đầu từ năm nhất đại học, trước kia khi có Tần Chiêu Dương, Trần Thiếu Trác và cô thậm chí chưa bao giờ đề cập với nhau bất cứ cái gì khác ngoài chuyện học hành.
Nhưng ở năm nhất đại học, hai người học chung một trường, mặc dù chuyên ngành không giống nhau, nhưng chung quy vẫn có cái để trao đổi.
Trước kia Trần Thiếu Trác đã từng hỏi cô, nếu như bạn thân thích cô thì cô sẽ làm sao?
Khi đó Tô Hiểu Thần trả lời sao à? Cô nói mọi thứ ngay từ đầu đã chung sống với tình trạng như thế nào thì vĩnh viễn sẽ là tình trạng đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trúc Mã Tương Thanh Mai - Bắc Khuynh
RomanceTrúc Mã Tương Thanh Mai Tác giả: Bắc Khuynh Thể loại: HĐ, thanh mai trúc mã, nhẹ nhàng, ấm áp, hài hước Chuyển ngữ: Tàn Tâm, Mít Vũ Biên tập: Tàn Tâm Nguồn: thuvienngontinh.com *********** Giới thiệu: "Xin lỗi, số điện thoại bạn vừa gọi không c...