-Edward cậu lái xe tới sao? Sao tớ lại không thấy xe của cậu?- Draco nghi ngờ hỏi. Không biết có phải do hoa mắt hay không. Draco tựa hồ thấy thân thể Edward đột nhiên cứng ngắc, rồi lại lập tức buông lỏng.
-Ừm, tớ không có lái xe tới.- Draco giật giật lông mày, không có lái xe tới? Nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đêm tối, rừng rậm tựa như vây quanh tòa nhà màu trắng, coi như là do màu sắc tương phản làm nổi bật lên đi càng khẳng định nhà cậu và nhà hàng xóm, gia đình Cullen ở cách xa nhau cỡ nào. Vậy mà Edward lại không lái xe tới. Draco có chút nghi ngoặc nhìn Edward, cái này tựa hồ có chút kì quái.
Edward bưng chén lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng nước, giải thích:
-Tớ xế chiều hôm nay, chạy bộ vòng quanh đường nhỏ rèn luyện thân thể, rồi đột nhiên thấy nhà bếp của cậu đầy khói. Sau đó....- Edward nhún vai, ánh mắt ánh lên vẻ vô tội.
Trông thấy Edward lộ ra cái ánh mắt kia, Draco thật sự muốn xông đến cắn Edward một cái, nói mà không để ý, còn nói bản thân nấu ăn không tốt, đấy không phải là trắng trợn cười nhạo cậu sao? Mặt mũi méo xệch, Draco có chút tức giận đâm đâm đĩa khoai tây, quyết định không để ý tới tên kia nữa, chỉ biết chọc vô nỗi đau người khác thôi.
Khẽ nhếch mép cười, Edward chọc chọc chút khoai tây, có chút do dự nhìn một chút, lại nhìn mặt mũi tràn đầy mỹ mãn gặm khoai tây của Draco, ý cười trong mắt lại càng sâu, lại nhìn miếng khoai tây chấm chút tương, Edward dùng nĩa đâm một miếng, ngửi ngửi một chút rồi từ từ cho vào miệng.
Mặc dù nói sẽ không để ý Edward, nhưng Draco bữa tối được ăn ngon như vậy làm tâm tình cũng dịu đi, còn có tâm trạng tốt quan sát động tác của đối phương. Nói thực ra, cậu đã nhiều lần thấy phương pháp thưởng tiệc lớn cẩn thận từng li từng tí của các pháp sư, nhưng chưa từng nhìn thấy Muggle nào để ý cẩn thận với đồ ăn mình làm như vậy...đầu tiên ngửi một chút, rồi mới nếm. Edward đối với tay nghề của mình không có tự tin sao. Nếu là bình thường, Draco nhất định sẽ bởi vì bản thân là chuột bạch thí nghiệm mà phẫn nộ nhảy dựng lên sau đó tức giận nói một câu: "Cha ta sẽ biết chuyện này." nhưng mà hôm nay ăn uống no đủ, hơn nữa đối phương còn là bạn tốt của mình, Draco chỉ nhíu mày, kỳ lạ a, người bạn Muggle này của nó... thật sự có không ít bí mật a...
Draco lặng lẽ ở dưới bàn sờ bụng đầy thỏa mãn, sau đó nhìn Edward không có cam xúc gì xử lý hết đống khoai còn lại trong dĩa, hoàn toàn nhìn không ra có gì mỹ vị. Bất quá nói đến bí mật, Draco nghĩ, không thích tiếp xúc với mọi người, nhiệt độ cơ thể qua thấp, không thích ăn cái gì... Khụ khụ, được rồi, Draco có chút không cam lòng thừa nhận, dù bí mật là gì, cậu không muốn biết! Hơn nữa người nào không có bí mật? Nhưng cậu là Slytherin, không phải Gryffindor lỗ mãng!
-Edward, chạy bộ có thể rèn luyện thân thể sao? - Nhíu mày ở hoàn cảnh yên tĩnh này, Draco có chút không biết nói gì. Kỳ thật cậu là đối với loại phương pháp rèn luyện thân thể này của Muggle cảm này cảm thấy rất ngạc nhiên, dù sao ở thế giới phù thủy, cậu chưa từng gặp qua pháp sư nào rèn luyện như vậy.
- Ừm? Đúng vậy. - Edward nuốt xuống hết thức ăn trong miệng, rồi dùng khăn tay lau miệng -Chẳng lẽ cậu cho tới bây giờ đều không rèn luyện sao?- Edward quét mắt nhìn từ đầu đến chân Draco, có chút nghi ngoặc hỏi thăm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Harry potter crossover Twilight] Mộ quang trục quang
FanfictionDraco chưa bao giờ nghĩ, bản thân sẽ có được cơ hội nhìn thấy sinh vật hiếm có bậc nhất, chỉ tồn tại trong truyền thuyết của giới phù thủy - Huyết Tộc. Ai ngờ khi bị phụ thân đóng gói ném tới cái thị trấn bé bằng cái lỗ mũi - Forks của Mỹ, lại gặp đ...