Chương 38

12.1K 365 7
                                    

Chuyển ngữ : Hắc

Lần này Hoàn Đình đi sứ không đạt được kết quả thuận lợi cho lắm, mặc dù tộc Thổ Dục Hồn đồng ý đưa vàng đưa bạc, nhưng vẫn không coi những thứ này là triều cống, lại càng không cam tâm tình nguyện phụ thuộc vào đại Tấn. Nhưng bọn họ cũng không muốn gây căng thẳng cho quan hệ giữa hai bên, vì thế biểu lộ muốn phái sứ thần đến nước Tấn nói rõ chuyện này.

Tạ Thù có lòng đề bạt Hoàn Đình, nên lại giao việc đón tiếp sứ thần cho hắn.

Không bao lâu sau đến Tết Trùng Dương, đúng dịp đại thọ Thái hậu sáu mươi tuổi, Hoàng đế hạ lệnh khắp chốn mừng vui, đại yến quần thần. Nhưng Thái hậu là người ăn chạy niệm Phật, không thích phô trương nên từ chối ý tốt của Hoàng đế, chỉ nói muốn mời đại sư trụ trị chùa Quang Hóa vào cung tuyên giảng Phật pháp.

Hoàng đế luôn cảm thấy mẫu hậu của mình chịu nhiều thiệt thòi, liền nghĩ kế thuyết phục bách quan cũng vào cung cùng nghe giảng Phật pháp.

Thái tử là người đầu tiên tán thành, ngay cả thú chơi đánh cờ cũng bỏ xuống.

Quan lại trong triều, có người tin, có người không tin Phật nhưng vẫn ở chung hòa hợp, nay Hoàng đế muốn biểu đạt lòng hiếu kính, các gia tộc cũng không có ý kiến, mọi người đều vui vẻ vào cung từ sớm.

Khắp nơi trong cung đều xếp đầy hoa cúc, vàng óng ánh sán lạn, vô cùng rực rỡ. Trong cung Thọ An dựng một đài giảng kinh, trụ trì chùa Quang Hóa là một tăng nhân người Tây Vực còn khá trẻ tuổi tên là Trúc Đạo An, khuôn mặt nghiêm nghị, người mặc áo cà sa, ngồi ngay ngắn bên trên, vững vàng như sen.

Thái hậu mặc y phục trang trọng, dẫn chúng thần ngồi xuống, nghe hắn thuyết giảng.

Tạ Thù cảm thấy vô cùng buồn chán nhưng lại ngồi ngay hàng đầu, dù có muốn ngủ gật cũng không được. Đột nhiên có người kéo kéo góc áo nàng, nàng quay đầu nhìn lại, hóa ra là Tạ Nhiễm ở bên cạnh Thái tử, đang ra sức nháy mắt với nàng, ra hiệu nàng quay ra phía sau.

Tạ Thù theo tầm mắt hắn nhìn sang, hóa ra là Vương Lạc Tú đang ngồi bên cạnh Vương Kính Chi cứ liếc mắt nhìn mình. Thấy nàng nhìn sang, Vương Lạc Tú lập tức cúi đầu, thỉnh thoảng lại hơi ngẩng lên ngó về bên này, gò má đỏ ửng.

Đây không phải việc tốt lành gì, còn tưởng rằng đưa túi thơm là đã xong. Tạ Thù nhìn Tạ Nhiễm lắc đầu, biểu lộ không có việc gì, để hắn đừng đoán lung tung, nhưng trong lòng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Dùng ánh mắt ra hiệu cho Tạ Nhiễm xong, Tạ Thù phát hiện Thái tử cũng đang nhìn mình, nhìn kỹ lại, hóa ra không phải nhìn mình, mà lại theo hướng của nàng nhìn về Vương Lạc Tú.

Nàng cũng lờ mờ đoán ra, Thái tử cũng đã đến tuổi trưởng thành, cũng sẽ để tâm tới những người con gái xinh đẹp, nhưng, đây chẳng phải là có ý với người nhà của thầy dạy mình đây sao?

Trúc Đạo An giảng pháp xong, muốn cùng thảo luận với mọi người, các đại thần đều không có hứng thú, người có hứng thú thì thấy mặt mũi hắn nghiêm nghị như vậy lại cũng không có dũng khí ra mặt. Thái tử nóng lòng muốn thử nhưng tiếc rằng lại bị Tạ Nhiễm lôi kéo, sợ hắn lại khiến Hoàng đế tức giận.

Ngày tháng trắc trở - Thiên Như NgọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ