Vương Thanh vì triệt để chứng minh sự trong sạch của mình, cuối cùng vẫn sắp đặt cho em họ gặp Phùng Kiến Vũ, địa điểm gặp gỡ là một nơi khá kín đáo, Phùng Kiến Vũ tới trước ngồi đợi.
"Lát nữa thấy người, không được phát ra bất kì âm thanh kì lạ nào, không chụp ảnh, không ôm đùi, không nhìn chằm chằm, nhớ kỹ chưa?".
"Nhớ kĩ, nhớ kỹ, anh chính là anh trai tốt nhất của em!".
"Biến!".
Phùng Kiến Vũ vẫn còn đang nghiên cứu thực đơn, cửa phòng vừa mở chỉ thấy Vương Thanh bước vào cùng với một cô gái. Cô nàng vừa nhìn thấy cậu trong một giây hai mắt liền sáng lên.
Mặc dù cô nàng tự nhủ bản thân phải tỏ vẻ rụt rè nhưng lúc nhìn thấy Phùng Kiến Vũ vẫn là không nhịn được nhếch nhếch khóe miệng, hoàn toàn không kiềm được nội tâm kích động muốn kêu gào.
Vương Thanh nghe được cô em gái bên cạnh đang rầm rì, lập tức một đao bay qua, cô nàng lập tức che miệng, dùng ánh mắt biểu thị quyết tâm: Em nhất định khắc chế.
Phùng Kiến Vũ đứng lên đưa tay ra: "Xin chào, anh là Phùng Kiến Vũ".
Vương Thanh nghe được em họ bên cạnh hít một hơi, trong lòng nói xong rồi, còn chưa kịp ra tay, biểu muội bên cạnh đã nhanh như gió vọt tới bên cạnh bàn, hai tay nắm thật chặt tay phải của Phùng Kiến Vũ: "Chào chào chào chào anh, em không không không phải điện thoại quả táo, không đúng không đúng, em không phải điện thoại iphone, em rất thích anh a a a a a a ! ! !".
Vương tổng mặt đen lại cứng rắn gỡ tay em họ xuống, đẩy sang một bên: "Cho cô hai lựa chọn, một là ngồi xuống ăn, hai là tôi sẽ gọi điện cho ba đón cô về".
"Em chọn một!" Biểu muội ngoan ngoãn nhanh chóng ngồi xuống rồi hướng phía Phùng Kiến Vũ cười khúc khích.
"Em họ anh tên Hồng Tử Tình, người nhà gọi là tiểu Tình nhi, em không quen thì gọi là quả táo cũng được" Vương Thanh lời ít ý nhiều giới thiệu xong, thuận tiện hung hăng trừng một cái biểu muội bên cạnh đang có ý đồ chụp ảnh: "Đàng hoàng một chút xem!".
Biểu muội dịu dàng làm hành động vén tóc ra sau tai, thế nhưng ánh mắt rực lửa đã sớm bán đứng nội tâm đang dậy sóng của cô nàng rồi. Cmn Phùng Kiến Vũ tại sao lại đẹp trai đến như vậy a a a a a a a a a! ! !.
"Gọi quả táo sao, nghe thật đáng yêu" Phùng Kiến Vũ vừa cười vừa nói: "Vì sao lại gọi là quả táo?".
Biểu muội che miệng cười cười: "À, Ba em thấy câu nói You are the apples of my eyes đặc biệt có tính nghệ thuật, cho nên...".
"Đừng nghe em ấy nói bừa, khi còn nhỏ con bé học lớp tiếng Anh, thầy giáo bảo mọi người chọn tên Tiếng Anh, chính con bé tự lật từ điển rồi rồi chọn cái từ này...".
"Vương Thanh anh ngậm miệng lại!".
Biểu muội vung dĩa lên định đánh người, Phùng Kiến Vũ đối diện lại càng hoảng sợ. Động tác này sao lại giống đại tỷ như vậy?????.
Ý thức được Phùng Kiến Vũ đang ở đây, biểu muội trong một giây lấy lại lương thiện: "Xin lỗi, tâm trạng em hơi kích động, Vũ ca ăn chút gì nhé, em mời anh!".
BẠN ĐANG ĐỌC
[ThanhVũ] - Một Vòng Hạnh Phúc
FanfictionTên truyện: 圆满需要绕远路 (cái này là tên gốc). Tác giả: 眠青宿宇 (tỷ này là người Trung, truyện post trên Weibo). Edit: Chang Chang Beta + post: Su. Trans: QT ca ca, Google thúc thúc, từ điển và vốn kiến thức Trung ngữ của Chang Chang. Cp: Vương Thanh x Phùn...