Việc hợp tác với công ty Hoàn Tĩnh cũng đã tiến vào hồi kết, đánh cược giữa Lưu thị và Vương thị rốt cuộc cũng thấy được kết quả cuối cùng, Lưu thị lấy giá cả cao hơn thị trường 8% thu mua công ty Hoàn Tĩnh, cũng thuận lợi lấy được quyền lợi từ trên tay bọn họ.
Tại dạ tiệc ăn mừng, Lưu Kim Phong cười đến dương dương đắc ý, nâng ly rượu hướng về phía toàn trường, ông ta tự làm chủ gửi thiệp mời Vương Thanh đến dự, chính là muốn xem một chút biểu lộ thất ý của hắn. Thật ra thì Hoàn Tĩnh đối với Lưu thị chỗ dùng không lớn, Lưu Kim Phong cũng không có ý tứ muốn cướp địa bàn với Vương Thanh, di động truyền đến tin tức về bộ phận kỹ thuật sản phẩm điện tử này, Vương gia cũng đã sớm triển khai vào năm ngoái, hiện tại thị trường này lại đang trên đà phát triển, ông ta bất quá chỉ là muốn cùng Vương thị hợp lâu dài mà thôi.
"Chúc mừng a, Lưu tổng." Vương Thanh cùng ông ta chạm ly, biểu tình lạnh nhạt hời hợt, duy trì một loại căng thẳng lễ phép. Hắn nhìn lướt qua Lưu Phương Đình đứng cách đó không xa, hướng nàng nâng ly tỏ ý.
"Khách khí khách khí, cảm ơn Vương tổng hạ thủ lưu tình, mới để cho tôi thu được một cái tiện nghi." Lưu Kim Phong đây là điển hình được tiện nghi còn khoe mẻ, ông ta nhìn về hướng con gái mình một chút, "Thật ra thì về phía Hoàn Tĩnh tôi cũng không phải là rất am hiểu, chi bằng ...... không biết Vương tổng có hứng thú cùng nhau hợp tác khai phát hay không a?"
Lưu Kim Phong nói lời này cũng phải khách khí ít phần, ông ta vốn là muốn cùng Vương gia hợp tác, tự nhiên sẽ không trực tiếp đắc tội với Vương Thanh, bên trong lời nói biểu lộ ra ý vị "tất cả đều là thương lượng tốt đẹp". Đáng tiếc Vương Thanh căn bản không để bộ dáng này của ông ta vào mắt, dựa theo tác phong thổ phỉ của lão Vương gia từ xưa đến nay truyền lại, Vương Thanh lập tức một lời cự tuyệt, "Không cần, Lưu tổng vẫn nên giữ lại từ từ nghiên cứu đi." Rất nhanh Lưu Kim Phong sẽ hiểu, thứ ông ta mua được vào tay, bất quá chỉ là một hộp quà rỗng được gói ghém đẹp đẽ mà thôi.
"Việc này ......" Lưu Kim Phong bị hắn chặn miệng đến á khẩu không trả lời được, đều nói con người Vương Thanh này rất khôn ngoan, nhưng ông ta lại không nghĩ đến hắn một chút đường lui đều không lưu lại cho kẻ khác, "Vương tổng thật sự không cần suy nghĩ một chút sao?" Ông ta vội vàng nháy mắt với Lưu Phương Đình.
"Thanh ca, lại gặp mặt nữa rồi a." Lưu Phương Đình vẫn luôn chú ý động tĩnh bên này, tự nhiên phát hiện được tín hiệu cầu cứu của ba cô ta. "Hai người đang trò chuyện gì vậy? Cũng đã lâu như vậy rồi."
"Không có gì, nói một ít việc trên phương diện làm ăn mà thôi." Vương Thanh khó có được tâm tình tốt câu lên khóe miệng, từ sau sự kiện ngày của ba nhận được "lễ vật tình yêu" của con trai bảo bối, khiến cho tâm tình tốt của Vương Thanh kéo dài rất lâu, gần đây tất cả mọi người trong công ty đều biết, Vương tổng trở nên dễ nói chuyện hơn nhiều.
"Ba đang cùng Vương tổng nói chuyện hợp tác chuyện, con bé này lại tò mò, đừng có chen vào chuyện này nữa." Lưu Kim Phong cố ý hướng Lưu Phương Đình liếc liếc mắt, công phu người hát kẻ xướng của ba con hay người này quả thật không tệ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thanh Vũ] Thanh Phù
Fanfiction《Thanh Phù》 là hồi 2 trong「 Tàn - Hệ Liệt」(chữ "Tàn" trong tàn ác, tàn khốc) của tác giả Hồ Tử Huân. Từng phần trong hệ liệt đều là những chuyện khác nhau, không hề có mối liên kết nào cả. Mình chỉ edit phần 2 về Thanh Vũ trong hệ liệt này. Tên truy...