Chỉ có hai người căn nhà nhỏ có vẻ quạnh quẽ rất nhiều. Trên bàn cơm hai người yên lặng cơm nước xong xuôi, suốt bữa chỉ nghe được tiếng bát đũa va vào nhau. Sau khi ăn xong Trương Nghiên như mọi ngày dành lấy bát đũa đi rửa, một người nấu cơm, một người rửa bát, giống như đạt thành ăn ý nào đó.
Một lát sau, Trương Nghiên đi vào phòng ngủ, anh muốn mang chăn đệm chuyển sang một phòng ngủ khác. Ninh Tiểu Tiểu đem bọc khăn tay lấy ra đưa cho anh.
"Cái này rất quý trọng, vẫn là để anh cầm đi."
Trương Nghiên không nhúc nhích, chỉ nói: "Đây là mẹ đưa cho em, em cứ giữ đi. Lại nói, anh cũng không dùng được, coi như em thay anh bảo quản đi."
Trương Nghiên đã nói như vậy, Ninh Tiểu Tiểu gật đầu, cẩn thận đem bọc khăn tay lần nữa cất đi.
"Đúng rồi." Trương Nghiên nghĩ tới cái gì, xoay người đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau lại đã trở lại, đem đồ trong tay đưa cho Ninh Tiểu Tiểu.
"Đây là cái gì?" Ninh Tiểu Tiểu nghi hoặc nhìn anh.
"Đây là thẻ lương của anh." Trương Nghiên nói, "Em cầm đi, anh biết em nhất định không lấy, nhưng mà anh vẫn đưa cho em. Mặc kệ thế nào, về mặt luật pháp em là vợ của anh, anh phải nuôi em."
Giọng Trương Nghiên không lớn, nhưng rất kiên định, không để Ninh Tiểu Tiểu có cơ hội từ chối. Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh, trái tim nảy lên một tia ấm áp.
"Cám ơn." Cô nhẹ nhàng nói một tiếng, cầm lấy thẻ lương.
"Đi ngủ sớm một chút đi." Trương Nghiên ôm đệm chăn đi ra ngoài.
Một tháng nhanh chóng đi qua, cuộc sống vẫn bình thường như vậy. Ninh Tiểu Tiểu cùng Trương Nghiên so với những cặp vợ chồng thật còn tương kính như tân. Ninh Tiểu Tiểu bắt đầu đi học ở một trường trung học gần nhà. Chỉ cần có thời gian Trương Nghiên sẽ đưa cô đi học, nhưng mà hầu hết vẫn là lái xe do Cung Chính sắp xếp đưa cô đi.
Thời gian làm việc của Trương Nghiên cùng Cung Chính là gần giống nhau, gần đây anh trở nên rất bận rộn, bởi vì hội nghị thị ủy đang mời dự họp, là về chuyện tuyển cử nhiệm kỳ mới.
Những bộ phận, chức vị còn thiếu, còn yếu, cần một lần nữa bổ sung, thay mới, đây cũng là cơ hội để các lãnh đạo gây dựng thế lực cho bản thân. Trương Nghiên là thư ký tất nhiên cũng tham dự toàn bộ quá trình hội nghị. Cung Chính đề cử để Trương Nghiên nhậm chức thường vụ phó ở huyện Phú Dương nhiệm kỳ tới, Trương Nghiên tay run một chút, một cỗ hưng phấn cảm dũng thượng trong lòng, bất quá hắn rất nhanh ổn định tinh thần.
Huyện Phú Dương cách thành phố B gần nhất, là huyện có diện tích lớn nhất sát thành phố B, kinh tế cũng rất tốt, bí thư huyện ủy qua hai năm sẽ nghỉ ngơi, cơ hội để thăng từ huyện phó lên rất lớn, chức vị béo bở này ai cũng đều muốn dành. Trương Nghiên hoàn toàn không nghĩ tới Cung Chính sẽ đề cử anh vào vị trí này.
Nhưng mà bí thư thị ủy Tần Chí Xuyên rất nhanh lại đề cử một người khác, Dương Bằng huyện phó huyện Ninh Xa. Dương Bằng so với Trương Nghiên thì có kinh nghiệm lâu năm hơn, hơn nữa Tần Chí Xuyên đặc biệt nhấn mạnh Dương Bằng là người rất rành quản lý "Kinh tế", huyện Phú Dương đang cần một nhân tài giàu kinh nghiệm như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ (Full) - Bạch Hắc
RomanceMột cô bé tuổi như chưa quá mười lăm, khuôn mặt con đậm chất nữ sinh trung học lại chạy đến quán bar đòi làm "tiểu thư sofa"??? Nguồn: Diễn đàn Lê Qúy Đôn Thể loại: Hiện đại, NP, incest, H Số chương: 117 chương