Author : xylence
Translator : DoctorV
cre : ssf
Để đạt được một thứ gì đó thì phải có một thứ khác mất đi. Để có được một người chiến thắng, hẳn phải có một người thất bại. Chú chim đến trước thì bắt được sâu nhưng vậy thì sao? Con sâu chui ra sớm thì lại bị ăn mất. Cái công bằng đó là thế nào? Đến cuối cùng chúng ta cũng nhận ra rằng luôn có một sự trao đổi và nó chỉ được coi là ‘công bằng’ khi luôn có một sự cân bằng giữa cái đạt được và cái mất đi.
Bây giờ nếu như tôi nói với bạn rằng tôi sẽ cho bạn một cơ hội được yêu cầu bất cứ điều gì bạn muốn thì sao? Điều ước của bạn là mệnh lệnh của tôi. Bạn sẽ tin tôi chứ? Tất nhiên là ko. Bạn biết và tất cả mọi người đều biết rằng ko có gì là cho ko biếu ko và tôi đồng ý. Hẳn phải có một ai đó trả giá nhưng là ai đây? Tôi cho bạn một lựa chọn. Bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho những hành vi của chính mình hoặc bạn có thể để cho một người khác gánh chịu như một vật hi sinh của bạn. Câu trả lời của bạn sẽ là gì?
Ko chứng kiến thì sẽ ko bận lòng. Cứ để người khác chống chọi với nó. Dù gì thì cũng chẳng có lý nào để tự chuốc lấy đau khổ trong khi bạn có sự lựa chọn là vứt nó cho một người khác. Ngay khi bạn có được cái bạn muốn thì những người khác có thể hoàn toàn chẳng còn ý nghĩa gì với bạn nữa cả. Đó chính là sự tàn nhẫn của thế giới này đấy. Có thể bạn ko nghe thấy nhưng có một ai đó ở ngoài kia đang phải chịu đựng đau đớn bởi vì sai lầm của bạn.
~~~~~~~
[05.30.96]
“Happy birthday to you, happy birthday to Yoona, happy birthday to you!” Những tiếng hát xen lẫn cười nói hân hoan nổi lên xung quanh cô trong khi cô đang phồng má thổi thật mạnh vào những ngọn nến.
“Này đợi đã! Con phải cầu nguyện trước đã chứ,” mẹ của cô vừa bảo vừa gõ nhẹ lên đầu cô con gái của mình. Yoona lắc đầu đầy quả quyết.
“Mẹ à, con đã sáu tuổi rồi. Ai cũng biết là điều ước sinh nhật sẽ ko trở thành sự thật mà!”
Mẹ cô bật cười trước cái bĩu môi vô cùng đáng yêu từ cô con gái mình.
“Thôi được rồi, nhưng con có biết cái gì sẽ ban cho con điều ước ko?” bà thì thầm kèm theo một cú nháy mắt. Bà ngoắc Yoona đi theo mình và cả hai cùng lẩn qua đám đông để đi ra sân sau. Màn đêm trong vắt ko gợn một chút mây và những vì sao đang tỏa sáng lấp lánh, khiến cho bầu trời đêm càng trở nên đẹp hơn nữa.
“Nhìn kia kìa Yoona, con có thấy ngôi sao kia tỏa sáng hơn những ngôi sao còn lại ko? Đó chính là ngôi sao mang điều ước. Nó sẽ làm cho tất cả những điều ước trở thành sự thật nhưng chỉ dành cho những cô bé ngoan mà thôi. Con có phải là một cô bé ngoan ko Yoona?”
Đôi mắt của Yoona mở to đầy thích thú và cô hăm hở gật đầu.
“DẠ PHẢI Ạ!”
“Được, vậy thì con có thể nói cho các ngôi sao biết điều ước của con rồi đấy.”
Yoona nhắm mắt và chắp hai tay lại với nhau.