Sau khi đi du lịch trở về, cuộc sống cũng gần như trở lại bình thường. Chỉ có điều khác là ba mẹ của cả hai thường xuyên tới hơn, thậm chí ông bà Seo ở tận Jeonju nhưng cuối tuần cũng phải lên, còn ông bà Im hần như ngày nào cũng ghé, trừ khi có công việc thì họ mới không tới .
Yoona vừa trở về là lại vùi đầu vào trong đống công việc bề bộn, bận rộn như thường ngày. Nhưng dù có bận đi nữa, những khi không đi công tác thì mỗi khi tới giờ tan ca là lại về nhà đúng giờ, xã giao mà có thể từ chối là từ chối, hoàn toàn có dáng vẻ của một người có gia đình
Hôm nay cuối tuần, nên Seohyun không cần phải dậy sớm, nên cô ngủ gần đến tận trưa mới thức giấc, nhưng khi vừa dậy đã không thấy người bên cạnh,Seohyun nghĩ chắc do công việc nên đã rời đi lúc sớm. Seohyun rất nhanh sau đó rời khỏi giường vệ sinh cá nhân xong thì xuống nhà, Seohyun vừa đi tới phòng bếp thì thấy cái bóng dáng quen thuộc kia, cô nhYoona chóng đi tới, từ phía sau ôm lấy hông của Yoona, dịu dàng gọi: "Yoong!"
Nghe được giọng nói dịu dàng của Seohyun, cảm thụ thân thể mềm mại của cô, Yoona vội vàng buông công việc trong tay xuống, xoay người sang ôm lấy eo của Seohyun,nói: "Hyunie, em xuống làm gì? Không phải tối qua Yoong bảo em ở trên giường đợi Yoong sao? Em ra ngoài trước đi, phòng bếp rất nguy hiểm, đối với con cũng không tiện, ngoan ngoãn ở phòng ăn chờ Yoong?"
"Yoong đang làm gì vậy?" Seohyun nghi ngờ hỏi.
"Yoong đang nấu cơm, em rất đói đúng không ? Cơm cũng sắp làm xong, em ngoan ngoãn vào phòng ăn chờ Yoong, nếu buồn chán, liền mở TV xem đi, cơ mà TV có tia bức xạ cũng không tốt lắm hay đọc báo chí tạp chí đi . Nhóc con, chờ một chút nếm thử một chút món ăn do appa làm đó." Yoona đưa tay vuôt vuốt lên bụng cô, dịu dàng nói, sau đó nhẹ nhàng đẩy đẩy cô ra khỏi phòng bếp.
Seohyun bất đắc dĩ liếc mắt, Yoona có phải là quá khẩn trương rồi không, TV có thể có bao nhiêu bức xạ, huống chi hiện tại trên thế giới đi đâu tìm cho ra thứ không có mang theo bức xạ.
Nghe tiếng vang loảng xoảng phát ra từ trong phòng bếp, Seohyun cười hạnh phúc, nhìn dáng vẻ của Yoona, phải cưng chiều cô tới tận trời mới chịu sao.
Hơn mười phút sau, Yoona bưng một khay đi qua phòng ăn, trên khay để ba món ăn một món canh.
"Ăn cơm thôi, nếm thử một chút xem món Yoong làm có dễ ăn hay không." Yoona dọn món ăn ra trên bàn xong thì lấy chén múc một chén canh đưa tới trước mặt của Seohyun, nhìn cô đầy mong đợi.
Hiện tại thời gian cũng đã đến buổi trưa, nếu như sớm biết cô dậy giờ này, Yoona nhất định sẽ chuẩn bị xong thật sớm bữa ăn sáng, sẽ không để trễ như thế mới ăn điểm tâm. Bắt đầu từ bây giờ Yoona nhất định phải chăm cho cô thật tốt, nếu không đến ngày sinh sẽ rất vất vả, trong lòng Yoona thầm nghĩ.
"Yoong không ăn sao?" Seohyun cầm thìa lên nghi hoặc nhìn Yoona, Yoona sao không chịu động đũa? Yoong không muốn ăn sao? Đúng là thật rất khác so với Yoona trước đây mà Seohyun biết
"À à, ăn, cùng nhau ăn! Em phải ăn nhiều một chút.".
"Ừ...tại thấy Yoong không cầm đũa lên nên có chút lạ." Seohyun thong thả ung dung uống một hớp canh, trong chốc lát cô hét lên