Chương 76: Buổi đấu giá từ thiện

1.2K 42 3
                                    

Vương Nguyên không yên lòng ra khỏi tổ chức, tâm tình cậu đều đặt ở tấm hình kia, đó là một vướng mắc trong lòng, vốn nghĩ rằng cả đời này sẽ mãi tiếc nuối, không nghĩ tới dây chuyền bị mất đã lâu lại đột nhiên xuất hiện tại buổi đấu giá từ thiện. Sợi dây chuyền này với cậu không chỉ vì vẻ đẹp của nó, còn vì đó là kỉ vật của mẹ.

"Thiếu gia, cậu muốn đi đâu?" Tài xế taxi vừa lái xe vừa nghi ngờ hỏi, nhìn cậu trai tuyệt sắc phía sau ánh mắt đờ đẫn, chẳng lẽ anh gặp người có vấn đề? Thật không nhìn ra, dáng dấp đối phương thật xinh đẹp, ông trời không cần chỉnh anh như vậy đi! Hôm nay công tác cả ngày, nhưng không nghĩ đến có thể gặp người không tinh thần.

"Đầu đường Trà Sơn đi thẳng." Vương Nguyên nghe tài xế hỏi nhíu mày một cái, cảm thụ ánh mắt khác thường của đối phương, mới chậm rãi phục hồi thần sắc, thì ra cậu đã lên taxi rồi hơn nữa cũng không nói địa chỉ, là trong lòng cậu gấp gáp muốn biết về "Tử Yêu Cơ", vì vậy lạnh nhạt nói một cái tên, tiếp tục nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ không ngừng lùi lại phía sau, suy nghĩ mông lung.

"Thiếu gia, cậu nói gì? !" Tài xế nghe được Vương Nguyên nói, lớn tiếng kêu lên, cho là lỗ tai mình xảy ra vấn đề nghiêm trọng. Đầu đường Trà Sơn đi thẳng? Trời ạ! Đó không phải là một ngọn núi sao? Thật chẳng lẽ giữa ban ngày lại bị trúng tà, cậu trai tuyệt sắc trước mắt không phải là người? Là quỷ hoặc là Thần Tiên? Nếu không tại sao muốn lên núi. Giờ phút này trong lòng tài xế cảm giác âm trầm dị thường, mặc dù bây giờ rất nóng, nhưng anh cảm thấy lạnh hết cả người.

"Tôi nói đầu đường Trà Sơn đi thẳng, có vấn đề gì không?" Vương Nguyên mắt trợn trắng giải thích, tài xế này không cần khoa trương như vậy, hỏi quá to, lỗ tai cậu cũng bị anh làm điếc, chẳng lẽ nhà ở trên núi là có lỗi sao? Ngạc nhiên, nếu như không phải không muốn phiền toái người khác, cậu đã sớm gọi tài xế trong nhà tới đón.

". . . . . ." Tài xế xuyên thấu qua gương nhìn cậu trai tuyệt sắc mặt lười biếng ngồi phía sau mãnh liệt lắc đầu, có vấn đề gì, vấn đề này rất lớn là đằng khác, đang êm đẹp lại muốn chạy lên núi, hơn nữa dáng dấp đẹp tiên nữ, không phải dọa người sao. Nhưng hiện tại anh cái gì cũng không dám nói, nếu chuyện đúng như anh đoán, cậu trai tuyệt sắc trước mắt không phải là người, anh chết chắc. Vương Nguyên hoàn toàn không biết lần đầu tiên trong đời cậu lạnh nhạt lại bị người khác xem là không phải người, nếu cậu biết, đoán chừng sẽ khóc không ra nước mắt! Lâu đài xa xa lại như ở ngay trước mắt, khiến cậu mơ hồ.

. . . . . .

"Mẹ, đây là cái gì? Thật là đẹp!" Bé trai nhỏ sáu tuổi mềm mại làm nũng nhào vào lòng một người phụ nữ ưu nhã, chỉ cái hộp nói. Trên người mặc một bộ đồ màu trắng bồng bồng, trên đầu đội một chiếc vương miện, cả người giống như tiểu tinh linh. Mặc dù mới gần sáu tuổi, nhưng cậu đã khuynh quốc khuynh thành, tuyệt mỹ kiêu nhan rồi, da thịt mềm mại trong suốt, mắt to long lanh, miệng anh đào nhỏ nhắn mê người, bất luận là người nào, cũng muốn ôm vào ngực thương yêu che chở thật tốt.

"Dây chuyền này gọi là Tử Yêu Cơ, là của bà ngoại truyền cho mẹ, chờ sau này Nguyên Nguyên chúng ta lập gia đình, mẹ lại đeo cho bảo bối, như vậy có thể hạnh phúc cả đời." Phu nhân cao quý ưu nhã khẽ nhéo sống mũi khéo léo của con trai, mặt cưng chiều nói.


[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ