Chương 118: Tâm tình đừng quá kích động

924 36 2
                                        


Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút, giai nhân sẽ tự mình tới bên cạnh hắn, để hắn tỉ mỉ nhìn rõ cậu. Đều do người áo đen chết tiệt kia, nếu không phải bàn tay hắn ta quấy rối ngăn trở bước chân giai nhân, hiện tại cũng không trở thành như vậy. Vốn khóe miệng Vệ Thanh Nhiên không tự giác kéo ra, con ngươi nháy mắt tản mát ra sự tức giận, cứ gắt gao nhìn chằm chằm bàn tay to trên vai Vương Nguyên, hận không được lập tức đem nó chém xuống.
Nhưng vừa nghĩ, Vệ Thanh Nhiên đột nhiên trấn định lại, dù sao trong tay hắn còn có dây chuyền này, hắn lại không ngăn được người áo đen bên người cậu, sự tồn tại của người áo đen này thật sự là một uy hiếp lớn, cậu ấy tựa hồ rất nghe người kia, điều này làm hắn không thể không nhìn kỹ người áo đen này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Nhìn thấy ánh mắt tình địch muốn giết người, trong lòng Vương Tuấn Khải đắc ý, anh chính là muốn chọc giận Vệ Thanh Nhiên, ai bảo hắn dám mơ tưởng bà xã, quả thực là chán sống.
Vương Tuấn Khải nhanh chóng lắc mình, đánh úp về phía Vệ Thanh Nhiên, không ai nhìn rõ chuyện gì xảy ra, chỉ cảm giác có một trận gió thoáng qua, một hai giây sau anh đã đứng ở vị trí cũ, mà dây chuyền màu tím mới còn trong tay Vệ Thanh Nhiên không biết đã bị Vương Tuấn Khải cầm trong tay từ lúc nào.
Vệ Thanh Nhiên ngồi trên đất nhìn tay mình rỗng tuếch, trong lòng khiếp sợ không cần nói cũng biết, hắn quá kinh người rồi, Vệ Thanh Nhiên dù gì cũng là một cao thủ, không nghĩ tới người áo đen trước mắt lại có thể vô tức vô thanh lấy đồ trong tay hắn, chỉ cần hai giây, này. . . . . . Này nói ra hắn muốn như thế nào, người áo đen này là siêu nhân sao? Vệ Thanh Nhiên không thể không cười khổ trong lòng, đối thủ của mình đúng là mạnh mẽ, nhưng đối với cậu vô luận thế nào anh cũng sẽ không buông tay. Một cậu trai mới gặp qua vài lần lại giống như một cây xương sườn trên người hắn, rút ra rất đau, nghĩ thông được, liền thấy tinh thần thoải mái.
Vương Tuấn Khải không ngờ từ trong mắt Vệ Thanh Nhiên nhìn thấy vẻ khiếp sợ, trong lòng hừ nhẹ một tiếng, dám uy hiếp anh, không biết tự lượng sức mình. Không phải nói Vương Tuấn Khải anh cuồng vọng, mà là Vương Tuấn Khải anh xác thực có tư cách cuồng vọng, dám cùng anh đấu, chính là tìm chết.
Không nhìn thẳng bất kỳ gì, khóe môi Vương Tuấn Khải nhếch lên nụ cười thâm tình cưng chiều, đưa dây chuyền màu tím lấy từ trong tay Vệ Thanh Nhiên cho Vương Nguyên, gương mặt anh hữu ý vô ý đến gần cậu, thần thái cực kỳ giống đứa bé đòi kẹo người lớn, nhưng Vương Nguyên một lòng muốn có dây chuyền màu tím, lấy đâu ra tinh thần chú ý được những thứ này, không khỏi làm dục vọng độc chiếm rất mạnh trong lòng người nào đó thất bại, cảm thán mình ngay cả đám sợi dây chuyền cũng không bằng, kể từ lúc đi vào căn phòng kia, tất cả suy nghĩ của cậu đều đặt vào dây chuyền.
Vương Nguyên run rẩy cầm dây chuyền, trong lòng vừa muốn nhanh chóng coi đây có phải dây chuyền đã mất hay không, nhưng đồng thời cũng sợ sợi dây chuyền này giống cái trước, đều là công dã tràng, như vậy cậu không thể chịu được.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Vương Nguyên thận trọng quan sát dây chuyền, dị thường tinh xảo, ánh sáng chói mắt, trong lòng cậu đáp án đã có, đây có thể là dây chuyền của cậu, nhưng vẫn muốn nghiệm chứng lần nữa. Cậu thận trọng đẩy mặt trong dây chuyền, quả nhiên có một chuỗi tiếng anh quen thuộc, đó là dây chuyền của cậu, cảm giác mất mà tìm lại được trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, Vương Nguyên kích động, trong mắt toát ra hơi nước, bộ dáng vừa kích động lại vui vẻ, nhìn qua cực kỳ khiến người trìu mến.
Vương Tuấn Khải rất thành thực thừa nhận anh đối mặt với một ái thê kích động như thế, xác thực rất ghen tị, cậu xem dây chuyền thì được, thế nào còn hướng môi đỏ mọng nũng nịu không ngừng hôn cái dây chuyền đáng ghét kia? Anh không quên cái dây chuyền kia là tên Vệ Thanh Nhiên vừa chạm qua, đó không phải là hôn tay hắn sao? Thật là tức chết anh, trong lòng anh không ngừng tự nhủ, để cho cậu bớt kích động trước, dù sao cậu tưởng niệm dây chuyền đó đã lâu, cũng là lần đầu tiên trong đời, Vương Tuấn Khải cảm giác mình rộng lượng như vậy.
"Là sợi dây chuyền này, chính là sợi dây chuyền này, tìm được, rốt cuộc tìm được rồi. . . . . ." Vương Nguyên kích động nói với anh, muốn cùng chia sẻ với anh nội tâm của mình, dây chuyền yêu thích rốt cuộc tìm được, như vậy cuộc đời này Vương Nguyên cậu cái gì cũng không thiếu, có thể nói là một cậu trai hạnh phúc người người hâm mộ.
"Biết, anh biết rồi, không nên kích động như vậy, thương tổn bảo bảo không tốt." Vương Tuấn Khải cưng chiều sờ sờ mái tóc cậu, khẩn trương nói, hiện tại cậu đang mang thai, tâm tình quá mức kích động cũng không hay. Đã rất lâu không nhìn thấy cậu cao hứng như vậy, mặc dù bình thường anh dụ dỗ cậu cười đến rất vui vẻ, nhưng hiện tại càng vui.

[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ