"Khiếp sợ vậy sao? Tôi mới đầu phát hiện cảm giác mình đối với em cũng rất khiếp sợ, dù sao chúng ta chỉ có duyên. Nhưng tình yêu chính là như vậy, thời điểm chúng ta không hề chuẩn bị, ngăn cũng ngăn không nổi. Tôi cố gắng khống chế tim của mình, nói cho mình biết em đã có chồng, không cần suy nghĩ nữa, nhưng càng làm như vậy, lòng tôi sẽ càng nhớ em. Nó cơ hồ sắp bị nỗi nhớ nhung hành hạ chết rồi." Vệ Thanh Nhiên kích động vuốt ngực mình nói.
Hắn hiện tại cái gì cũng không chú ý rồi, chỉ tâm niệm tới người trước mắt, nếu không cho hắn biết tâm ý, đoán chừng hắn sẽ bị tương tư hành hạ tới chết thật.
Vương Nguyên nghe mấy lời nói, trừ sững sờ chính là sững sờ, cậu thật không biết sức quyến rũ mình lớn đến mức chỉ gặp một lần đã có người tưởng nhớ. Xem ra sau này cậu nên hạn chế ra ngoài đi lại, không cần làm hại thanh niên quốc gia mới phải. Cậu cái gì cũng không kịp nói, chỉ nghe thấy người bên cạnh quát lên một tiếng lớn: "Đủ rồi, Vệ Thanh Nhiên, ngươi cho ta là người chết sao! Muốn thổ lộ thì đi tìm đám oanh oanh yến yến kia mà thổ lộ đi."
Vương Tuấn Khải giận đến ngực đau. Có thể nói, tham muốn chiếm giữ đặc biệt mạnh của anh, mà lại phải nghe người khác tỏ tình với bảo bối, trong lòng đến cỡ nào giận dữ, cảm giác giống như vật trân quý nhất bị người khác mơ ước. Muốn bao nhiêu không thoải mái liền bấy nhiêu không thoải mái, anh nhiều lần lưu lại mệnh tên tiểu tử Vệ Thanh Nhiên này, không nghĩ tới hắn báo đáp anh rất tốt, rất tốt!
"Tổng giám đốc Vương chẳng lẽ hiểu lầm thứ gì? Bên người Thanh Nhiên cho tới bây giờ chưa từng có bất kỳ một phụ nữ nào. Nếu nói đến oanh oanh yến yến, hồng nhan tri kỷ của tổng giám đốc Vương sợ rằng không ít đi!" Vệ Thanh Nhiên cũng nói một tiếng, ngầm ý nói trúng hoa tâm của Vương Tuấn Khải, mà chính hắn là người si tình, chỉ là chờ đợi người thật lòng xuất hiện mà thôi.
"Hừ. . . . . . Cưỡng từ đoạt lý (xảo biện), Vệ thị trưởng thích nói như thế nào liền nói như thế, về phần ta có bao nhiêu hồng phấn tri kỷ, ái thê ta rõ ràng nhất, đúng không? Bà xã." Vương Tuấn Khải hơi cong môi một cái, cưng chiều hôn gương mặt hồng hồng của Vương Nguyên, thân mật ôm bả vai cậu nói. Thần thái đắc ý khiến Vệ Thanh Nhiên chặt chẽ nhìn bàn tay to của anh đặt ở trên vai cậu, ánh mắt bốc hỏa, hận không thể chém xuống. Vệ Thanh Nhiên không thể không nói Vương Tuấn Khải rất có bản lãnh dẫn tàn bạo trong lòng hắn ra.
Vệ Thanh Nhiên này dù cố gắng thế nào cũng là uổng phí, Vương Tuấn Khải không thể không bội phục mình, trước lén đem thuốc tránh thai của cậu đổi thành Vitamin, nếu không anh hiện tại liền thiếu lợi thế. Tất cả công lao đều là bảo bảo trong bụng, Vương Tuấn Khải dịu dàng nhìn về bụng nhỏ nhô ra của cậu, trong lòng quyết định chờ bảo bảo ra ngoài sẽ yêu thương nó thật tốt.
Chỉ là người khác quên mất tính tình chân thật của bảo bối, đường đường sát thủ đệ nhất thiên hạ, dĩ nhiên cũng có tôn nghiêm của mình. Không giống như các cô nương cổ đại xuất giá tòng phu, nếu không phải thật lòng thương anh, căn bản cũng không an tâm ôm anh, hơn nữa cũng sẽ không vui vẻ chịu đựng nhàm chán để ở bên người anh, để anh thời thời khắc khắc dính lấy, rất dễ nhận thấy một tên con trai nào đó là đa tâm.
Vệ Thanh Nhiên cũng không nói gì, hơn nữa chờ đợi nhìn về cậu trai trước mắt rõ ràng bị chính mình hù dọa. Hắn biết mình nói trước mắt một người đàn ông, hơn nữa còn là thương nhân kỳ tài, tuổi trẻ đã là tài phiệt không nói, số lượng tài sản đứng đầu thế giới, sự thông minh của anh ít người bình thường có thể vượt qua. Không muốn nói không có nghĩa là mình nhận thua, mà giao tất cả cho người trước mắt. Chỉ cần cậu tin tưởng mình, tiếp nhận mình, như vậy bất luận kẻ nào nói nhiều cũng không có quan hệ.
"Đi thôi!" Vương Tuấn Khải hướng về phía Vương Nguyên dịu dàng nói, ở lại cùng tên Vệ Thanh Nhiên điên này, anh thật sẽ tức đến muốn giết người, dĩ nhiên ngoại trừ cậu. Anh bây giờ nên nhanh chóng dẫn cậu cách xa đất thị phi này, cắt đứt tưởng niệm của tên Vệ Thanh Nhiên chết tiệt.
Vương Nguyên an ủi cầm tay Vương Tuấn Khải, ý bảo anh không cần lo lắng. Cảm thấy người bên cạnh được cậu an ủi mà trấn định lại, mới thận trọng mở miệng nói: "Khụ khụ! Vệ thị trưởng, nếu như vì tôi mà mang khốn nhiễu cho anh, tôi cảm thấy rất có lỗi. Tình huống hiện tại của tôi anh ít nhiều cũng biết, người đàn ông bên cạnh tôi này không đơn thuần là quan trọng, anh là một phần cơ thể tôi, cũng giống như trái tim, nếu mất đi, căn bản không có thể sống. Trước mắt tôi cũng không muốn thay đổi cuộc sống, mà trong miệng anh nói thích có lẽ vì anh rất ít tiếp xúc với phụ nữ. Chỉ là mê hoặc một lúc, không phải yêu; còn có dây chuyền màu tím đối với tôi rất quan trọng, cho nên tôi không thể không lấy nó đi, về giá tiền sợi dây chuyền này anh cứ ra giá, đến lúc đó tôi đưa tiền trả lại."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen
Romancenhân vật chính : Vương Tuấn Khải , Vương Nguyên thể loại : công sủng thụ cưng chiều hết mức , hắc bang Nói No với ngược tình trạng : cố gắng lết nhanh nhất có thể Vào truyện nào ......là là lá À truyện tui chuyển ver chưa có í kiến của tác giả nế...
![[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen](https://img.wattpad.com/cover/98336542-64-k981596.jpg)