Nơi này có cốt nhục của chúng ta!
Nơi này có cốt nhục của chúng ta!
Nơi này có cốt nhục của chúng ta!
Trong đầu Vương Nguyên không ngừng hiện ra câu nói của Vương Tuấn Khải, mắt không thể tin nhìn bụng nhỏ của mình, trong lòng tràn đầy cảm động, lấy tay nhè nhẹ chạm vào, cảm thụ động tĩnh trong bụng, ánh mắt từ ái lơ đãng toát ra, thật thần kỳ, trong bụng nho nhỏ đang đang chứa đứa bé của họ, là cốt nhục của anh và cậu.
Không trách lần đó vô duyên vô cớ té xỉu ở Trúc viên, ông xã thân ái liền thay đổi kỳ quái, cơ hồ đều dính vào cạnh cậu. Không trách được ngày ngày ăn cơm đều có rất nhiều thuốc bổ, thân thể cũng càng ngày càng mượt mà. Không trách được lúc lơ đãng sẽ cảm giác lợm lợm buồn nôn, đặc biệt là lúc động võ. Không trách được vô luận cậu hấp dẫn anh thế nào, anh rõ ràng đã động tình, nhưng vẫn đè nén, không chút cử động, làm hại cậu cho là anh mắc bệnh. Nguyên lai tất cả là bởi vì cậu mang thai tiểu bảo bảo, anh lặng lẽ bảo vệ tất cả, cậu thật đúng là chậm lụt, triệu chứng mang thai rõ ràng như vậy lại không có phát giác.
Không đúng, cậu làm sao có thể mang thai? Đầu Vương Nguyên oanh một tiếng, mỗi lần anh và cậu ân ái luôn dùng biện pháp bảo vệ, hơn nữa cậu luôn uống thuốc tránh thai. Ngay từ lúc kết hôn cậu đã nói không muốn có con sớm, cho nên hai người ước định sau năm năm kết hôn mới sinh bảo bảo. Vậy bây giờ là thế nào? Nhìn bộ dáng của anh này, sợ là đã sớm biết cậu mang thai, cũng không nói cho cậu biết? Còn có tối qua là người nào mang cậu trở về? Giờ phút này một đống lớn nghi ngờ hiện lên trong lòng Vương Nguyên, cậu nhăn mặt nghĩ tới tất cả mọi chuyện xảy ra gần đây, muốn tìm ra đầu mối, nhưng càng muốn, mày nhíu càng sâu.
"Nguyên? Nguyên? Em có khỏe không!" Vương Tuấn Khải nhìn cậu trai trước mắt lâm vào thế giới của mình, trong lòng một hồi lo lắng. Biểu tình nãy giờ trên mặt cậu bị anh thu vào trong mắt, rõ ràng có vẻ kích động, nhưng nháy mắt liền nghi hoặc. Biết đầu của cậu luôn xoay chuyển rất nhanh, anh cũng không trông cậy hôm nay có thể mơ mơ hồ hồ vượt qua kiểm tra, chỉ hy vọng cậu không cần dùng những phương thức trừng phạt tàn nhẫn cấm anh không được gặp cậu, hoặc không cho nói chuyện. Nhưng mà bây giờ trong lòng anh có một tia may mắn đồng thời mừng rỡ, ít nhất cậu không ghét đứa nhỏ trong bụng, từ ánh mắt của cậu có thể nói là thích tiểu bảo bảo, đây là điều may mắn nhất.
"Vương Tuấn Khải, đến bây giờ anh còn không thành thực khai báo." Vương Nguyên bày ra khuôn mặt kiều tiếu nói, người đàn ông này a, chẳng lẽ sợ cậu không thích tiểu bảo bảo, lo lắng cậu bỏ nó. Cho nên mới tự mình run run rẩy rẩy lo âu không nói cho cậu biết sự thật. Anh có phải quá ngây thơ rồi, nếu mang thai, sớm muộn cậu cũng cảm nhận được. Giờ phút này người nào đó hoàn toàn quên cậu cũng chỉ vừa mới biết mình mang thai, là do người đàn ông trước mắt nói cho cậu sự thật, nếu không dựa vào cậu, còn lâu mới ý thức được chuyện này.
Hơn nữa cậu giống người tàn nhẫn như vậy sao? Tiểu bảo bảo đáng yêu như vậy, sao có thể bỏ, Vương Nguyên thầm nghĩ.
"Hả?" Vương Tuấn Khải nhìn cậu trai trước mắt một bộ dáng nếu không khai ra thì sẽ biết tay, trong lòng giật mình. Anh thật không biết bắt đầu từ đâu? Từ lúc anh và cậu đi Pháp du lịch, bởi vì ghen tỵ đàn ông khác nhìn cậu, cho nên muốn cậu mang thai tiểu bảo bảo, từ đó tâm niệm trong lòng Vương Tuấn Khải, vì vậy anh lén đem thuốc tránh thai đổi thành Vitamin? Nhưng nói như vậy, cuộc sống sau này của anh sẽ rất khổ sở, cậu trai mang thù này còn không hung hăng trừng phạt anh, mặc dù bây giờ không thể ăn cậu, nhưng ôm thân thể mềm mại ôn hương ngủ cũng tốt lắm. Xem ra nên bỏ bớt đoạn này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen
Любовные романыnhân vật chính : Vương Tuấn Khải , Vương Nguyên thể loại : công sủng thụ cưng chiều hết mức , hắc bang Nói No với ngược tình trạng : cố gắng lết nhanh nhất có thể Vào truyện nào ......là là lá À truyện tui chuyển ver chưa có í kiến của tác giả nế...
![[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen](https://img.wattpad.com/cover/98336542-64-k981596.jpg)