Một vòng trăng tròn óng ánh đã treo thật cao trên trời, ánh trăng sáng tỏ mặt đất, giống như lụa mỏng dịu dàng. Trên bầu trời mây rất nhạt, gió rất nhẹ, ánh trăng rất đẹp, tạo thành một bức tranh xinh đẹp.
Một biệt thự sừng sững vững chãi trên bờ cát, vườn hoa theo phong cách châu âu phát ra ánh sáng rực rỡ. Trong đó một cửa sổ tinh xảo sát đất, rèm che như lụa mỏng nhảy múa, ánh trăng vàng xuyên thấu qua kính thủy tinh rơi vào thân thể cao lớn anh tuấn của Vương Tuấn Khải, chỉ thấy hai tay anh bắt chéo đặt trước ngực, tròng mắt thâm thúy xuyên thấu cửa sổ sát đất nhìn bọt sóng mênh mang, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thân hình cao lớn trong áo sơ mi trắng chỉ đứng nghiêm như vậy cũng khiến người khác cảm nhận một loại áp bức vô hình.
Mấy giây sau, Vương Tuấn Khải thu hồi tầm mắt, mắt dịu dàng nhìn cửa phòng tắm, trong mắt có thâm tình nói không ra. Lỗ tai bén nhạy không nghe thấy tiếng nước chảy phòng tắm truyền tới, trong lòng yên lặng đếm thời gian, nhưng đợi một chút còn chưa thấy người anh yêu mến từ phòng tắm đi ra. Trong lòng bắt đầu nóng nảy, đủ loại tưởng tượng trong phòng tắm diễn như một thước phim trong đầu anh, anh nhất thời trở nên nóng nảy bất an, ảo não tình nguyện chịu đựng dục vọng khổng lồ muốn cùng cậu thân thiết.
Vương Tuấn Khải bước nhanh đi tới cửa phòng tắm, đập cửa, giọng nói khêu gợi vô hạn lo lắng: "Bảo bối, em khỏe chưa?" .
". . . . . ." Trả lời anh cũng chỉ một hồi trầm mặc, cả phòng ngủ an tĩnh anh chỉ nghe được thanh âm mình vì lo lắng mà khiêu động quá nhanh.
"Rầm rầm rầm. . . . . . Nguyên? Nguyên? Em có khỏe không? . . . . . ." Lúc này Vương Tuấn Khải nào còn tâm trí để bận tâm những thứ khác, chợt kêu lên vài tiếng, dùng sức đánh vào cửa phòng tắm. Sau đó nóng lòng cầm nắm đấm cửa chuẩn bị xô vào, nhưng sau một khắc nắm cửa bị anh nhẹ nhàng nhấn một cái liền mở ra, lúc này anh mới biết cửa phòng tắm chỉ khép hờ .
Anh bước nhanh vào, đập vào mắt là một màn nóng bỏng thiếu chút nữa khiến anh trực tiếp phun máu mũi. Chỉ thấy một cậu trai đang đứng trước gương nhìn đến ngẩn người. Trong phòng do nước nóng mà khí nóng tràn ngập, từ phương hướng Vương Tuấn Khải nhìn sang có một loại mông lung huyền mỹ. Sợi tóc đen nhánh dính sau lưng trơn bóng, mang theo từng giọt nước, da thịt trắng nõn như ngọc sau khi tắm trở nên đỏ thắm dị thường.
Bộ ngực xinh đẹp, cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo cùng bờ vai mượt mà giờ phút này nhất nhất hiện ra trước mặt anh, tròng mắt thâm thúy nháy mắt trở nên như lửa, ánh mắt lưu luyến cái trán bóng loáng của cậu, cặp thủy mâu long lanh, mũi đẹp đẽ tinh xảo ngạo nghễ, môi như hoa hồng tỏa hương thơm. Càng xem anh càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, rõ ràng là một người đàn ông thành thục chững chạc, giờ phút này lại kích động như thanh niên mới nếm thử yêu say đắm .
Có thể bởi vì mang thai, vài ngày tẩm bổ phong phú, thân thể cậu cũng trở nên đẫy đà, khiến một tên con trai suy đoán, cái đó nhẵn nhụi, cái đó mềm mại, sờ lên rất thoải mái, rất thỏa mãn.
Mà giờ khắc này Vương Nguyên đứng trước gương, trong lòng nghi ngờ tại sao cậu cảm giác những ngày gần đây giống như eo biến lớn. Cậu thỉnh thoảng nhìn coi thân mình, nhìn tới nhìn lui đưa ra kết luận, cậu trở nên béo rồi. Xem ra sau này phải rèn luyện, dù sao thân thể một khi trở nên nặng nề, hoạt động sẽ không linh hoạt, đủ loại nhân tố sẽ khiến cậu khi thi hành nhiệm vụ gặp nguy hiểm. Người a, quả nhiên vẫn không thể hưởng phúc, đắm chìm trong suy nghĩ, Vương Nguyên hoàn toàn không phát hiện một người đàn ông đứng ở cửa trợn mắt.
Cậu ấy có bộ dáng mê người, chỉ cần là đàn ông sẽ hóa thân làm sói trực tiếp nhào qua, huống chi còn yêu cậu sâu như mình đấy. Than nhẹ một tiếng, Vương Tuấn Khải đè xuống cường đại dục vọng trong lòng, kéo qua một áo tắm tình nhân màu đen từ phía sau bọc lại thân thể mềm mại của cậu, thận trọng ôm eo cậu, bàn tay khoan hậu nhẹ nhàng đặt trên bụng nhỏ, cảm thụ động tĩnh bên trong, khóe miệng vui vẻ quyến rũ.
"Di - làm sao anh vào đây?" Vương Nguyên đến khi cảm thấy lồng ngực ấm áp từ phía sau mới biết Vương Tuấn Khải chẳng biết lúc nào đã tiến vào, nghi ngờ lên tiếng nói. Cậu muốn tự mình tắm, anh còn sảng khoái đáp ứng, khiến cậu không khỏi sinh nghi. Theo như trước kia, nếu cậu đi tắm, anh tuyệt đối sẽ không để ý cậu phản đối mà đổ thừa da mặt dày theo vào, lần này lại không theo tới, càng làm cho cậu xác định anh bị bệnh rồi. Không nghĩ tới chưa tới nửa giờ anh đã tiến vào, tròng mắt Vương Nguyên thoáng qua một đạo ánh sáng.
"Tại sao anh gọi em cũng không trả lời, làm hại anh cho là em đã xảy ra chuyện ở phòng tắm." Vương Tuấn Khải nhẹ giọng trách cứ, cằm hoàn mỹ nhẹ nhàng gác trên bả vai mảnh khảnh. Cả phòng tắm đều là mùi thơm cơ thể của cậu kèm theo mùi xà bông quen thuộc, khiến tâm tình nóng nảy của anh nháy mắt bình tĩnh lại. Vừa rồi thật dọa hỏng anh, trong lòng càng thêm xác định về sau tuyệt đối một tấc cũng không rời cậu, bởi vì người có tiểu bảo bảo đều là dị thường yếu ớt.
"Ai - ông xã, anh nói em gần đây có phải trở nên béo hay không?" Vương Nguyên không trả lời anh, khoa tay múa chân, nhìn về gương hỏi. Người đàn ông này không quấn cậu có hai nguyên nhân, một là đích xác thân thể có bệnh ở phương diện nào đó, thứ hai là anh không thích cậu, có khả năng sao?
Anh cho tới nay thương cậu ở trong lòng, nhu tình trong mắt và yêu say đắm chỉ tăng không giảm, người sáng suốt vừa nhìn là biết, cho nên anh tuyệt đối còn yêu cậu. Vậy đến tột cùng nguyên nhân gì khiến anh không đụng cậu đây? Một người nào đó khổ tưởng nói, cậu hoàn toàn khinh bỉ nhìn chính mình trong lòng, trước kia người ta thời thời khắc khắc tựa như trẻ sinh đôi quấn cậu, cậu có lúc ỡm ờ đẩy anh đi làm việc, hiện tại anh không quấn cậu, ngược lại làm cậu bắt đầu không quen rồi.
"Như vậy tốt hơn, ôm thoải mái hơn." Vương Tuấn Khải liếm liếm vành tai bạch ngọc, chọc cậu một hơi run rẩy, cực kỳ hài lòng. Xem ra tính phúc sau này của anh trở nên tốt hơn, một tên con trai càng muốn, toàn thân cao thấp liền bắt đầu nhiệt huyết sôi trào, ôm lấy cánh tay cậu khẽ buộc chặt rồi, nhưng không đến nỗi để cậu không thoải mái.
Vương Nguyên nghe tiếng vang của hầu kết, lập tức xoay đầu lại nhìn anh, vừa lúc nhìn thấy ham muốn không che giấu chút nào, tròng mắt đỏ sậm, ý vị không rõ, theo tầm mắt của anh nhìn sang, này vừa lúc là. . . . . .
__________
Xin lỗi mọi người nhiều chương trước tôi đăng bị thiếu tại cái tội lú la lú lẫn
Phần trên là phần tiếp theo của chương 96 nhé
Cám ơn vì đã thông cảm hihi
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chuyển Ver] [ Khải Nguyên ] Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen
Любовные романыnhân vật chính : Vương Tuấn Khải , Vương Nguyên thể loại : công sủng thụ cưng chiều hết mức , hắc bang Nói No với ngược tình trạng : cố gắng lết nhanh nhất có thể Vào truyện nào ......là là lá À truyện tui chuyển ver chưa có í kiến của tác giả nế...