Những tia sáng của ngày cũng đã biến mất rất lâu rồi,HoSeok cảm thấy mệt mỏi quá,cả ngày giam mình ở studio như vậy đầu cũng sắp ngốc rồi. Anh uống một chút nước nhằm xoa đi sự khó chịu ở cổ họng sau đó mở cửa bước ra ngoài ban công.
Hôm nay cả 3 người đã rất nghiêm túc làm việc,sau đó ăn nhanh rồi ngủ lấy sức rồi tiếp tục sáng tác.Thời gian đa phần đều không nói chuyện cá nhân nên cơ thể cũng theo đó mà uể oải .Tiến về phía lan can,gió ngay lập tức bao lấy anh làm cho HoSeok thanh tỉnh phần nào. Thời gian qua đủ thứ ập đến rồi cả lịch trình dày đặc nữa ,thật khó khăn để có thể điều chỉnh được mọi thứ. Tới tận bây giờ,vẫn chưa thể hoàn toàn quên được cậu,à mà không,chưa thể thích nghi được . Bởi hai người luôn đối diện với nhau như vậy,quên cách nào được chứ.
Nhưng dần rồi HoSeok cũng nhận ra rằng điều gì phải buông nên buông,cố chấp giữ lại chỉ khiến cho bản thân nặng nề hơn . Vả lại ngay từ đầu đã biết trước kết quả mà vẫn ngốc nghếch dấn vào,trách ai được đây.
Đời người ai rồi cũng phải trải qua những điều như vậy,có lẽ đó là một cách khiến chúng ta trưởng thành hơn,đến một lúc nào đó có thể đứng dậy sau vấp ngã một cách nhẹ nhàng.
_Muốn về nhà chưa?
Lẫn trong tiếng gió là thanh âm trầm khàn quen thuộc,khóe miệng HoSeok khẽ nở nụ cười.
_Hyung luôn xuất hiện một cách bất ngờ,ngày trước mấy lần khiến em giật mình đó.
YoonGi cũng bật cười ,đôi tay đút vào túi áo khoác,ánh mắt hướng về phía xa xăm nơi thành phố đã lên đèn rực rỡ từ khi nào.
_Bí ẩn làm lên một người đàn ông quyến rũ mà,không biết hả?
_Thôi đi hyung,bí ẩn kiểu gì chứ như hyung là đáng sợ ấy.
Cả hai sau đó lại rơi vào chút trầm mặc, thân ảnh họ lẫn vào trong bóng tối có chút gì đó lạc lõng dù cho đứng ngay cạnh nhau.
_HoSeok này........ Chuyện đã qua rồi,cũng đừng suy nghĩ nữa,chỉ khiến tất cả trở nên khó khăn hơn thôi.
_Hyung.......em hiểu mà.Em chấp nhận được rồi.Ngay từ đầu em đã biết bản thân không có cơ hội........Chỉ là.....
_Chỉ là vì một chữ "yêu" phải không?
_Vâng.....
_Yêu đơn giản là khi bên cạnh có hàng vạn người thì đôi mắt vẫn chỉ nhìn về một người duy nhất.
_Hyung........Em.......
_Nghe anh nói này.Con người ta cần nhìn về phía trước là đúng nhưng đôi khi cũng nên nhìn về phía sau ,để có thể chắc chắn bản thân không bỏ lỡ điều gì đó khiến mình phải hối hận.
Câu nói ấy vang lên bên tai với nhịp điệu đều đều,HoSeok nhíu mày một cái ,bởi trong tâm tư anh lúc này đã chợt vỡ ra gì đó,dù rất mờ nhạt chẳng thể nào định nghĩa hay gọi tên được, một điều vô cũng quen thuộc và mang lại cho anh cảm giác bình yên. Thứ cảm giác chưa bao giờ TaeHyung đem đến.........Rốt cuộc là gì đây?

BẠN ĐANG ĐỌC
(KookV-KookTae) Even If I Die,It's You.
Fanfiction❄️Tác giả: Luna Kim❄️ ❄️ Couple : Jeon JungKook & Kim TaeHyung, Jung HoSeok & Park JiMin. 🌗Nhân vật : Các thành viên BTS. 💧Thể loại : REAL LIFE ,BOYLOVE, NGƯỢC (Ngược tâm,Ngược Thân) Lãng Mạn, HE💙 Bối cảnh: cuộc sống của thần tượng. * _ " Ái tìn...