Tốc hành tìm địa điểm trong vòng 20 phút, từng giây trôi qua là Mân Thạc suy nghĩ đến một tình huống xấu nhất, cậu cũng không phải một người theo chủ nghĩa bi quan, nhưng bây giờ có chút tin tức thôi đã khiến cậu như đứng đống lửa như ngồi đống than, không có biện pháp quay đầu lại, chỉ có thể đi thẳng.
Trong chuyện này Xán Liệt đóng vai gì, Mân Thạc không biết, nhưng suy nghĩ tới mấy tin nhắn này, hắn nhất định không phải là một người ngoài cuộc đơn giản. Hoặc là Thế Huân mượn di động Xán Liệt, hoặc là chính Xán Liệt cầm di động Thế Huân. Vế sau có khả năng rõ ràng lớn hơn vế trước, nhưng nếu quả như thật là vế sau, thì Thế Huân đang không an toàn.
Đến tầng trệt được chỉ định, Mân Thạc thở hào hển, ấn chuông cửa, cửa rất nhanh được mở ra. Mân Thạc chưa từng mong muốn như bây giờ người mở cửa chính là Thế Huân, như vậy mọi thứ đều có thể lập tức kết thúc, có bị cự tuyệt một lần nữa cũng tốt hơn là khổ tâm..
"Ngài rất đúng giờ, Kim tiên sinh" nam nhân mở cửa mang theo nụ cười sáng lạn, vóc dáng thon dài cao hơn Thế Huân, ngay cả Tử Thao cũng chưa bằng. Áo lông rộng thùng thình, quần jean vừa vặn, dép lê nhạt màu, đây là người cũng rất thích sạch sẽ.
Nếu đặt ở bình thường, Mân Thạc nhất định sẽ ấn tượng tốt với Xán Liệt, dù sao từ vóc người đến khuôn mặt cũng không có gì xoi mói, nhưng có lẽ là tác dụng tâm lý, Mân Thạc nghĩ ánh mắt Xán Liệt không hề thân mật như vẻ bề ngoài.
"Là Phác Xán Liệt, Phác tiên sinh?" Ngực yên lặng đánh giá người trước mắt, tuy rằng đáp án một trăm phần trăm là khẳng định, Mân Thạc vẫn lễ phép, hỏi.
"Mời vào" không trực tiếp trả lời vấn đề, chỉ là nhíu lông mày nghiêng người cho Mân thạc đi vào.
"Thế Huân đâu?" Gian nhà cũng không lớn, vừa vào cửa có thể thấy rõ ràng toàn bộ bố cục, ngoại trừ hai căn phòng đóng chặt, trong không gian không có bất kỳ người nào.
"Có mấy lời cậu ấy không có phương tiện mở miệng, cho nên liền để tôi thay thế cậu ấy nói với anh" từ phòng bếp rót hai chén nước, Xán Liệt ý bảo đến phòng khách trò chuyện.
"..." Có lời gì mà phải mượn người này nói? Mân Thạc nhíu mày.
"Kim tiên sinh và Huân nhà chúng tôi nhận thức bao lâu rồi?" Uống một hớp, Xán Liệt đặt cái chén lên bàn, thoải mái dựa vào cái tựa lưng phía sau, hai chân đan chéo, thú vị nhìn Mân Thạc.
"Đã 7, 8 tháng" Từ cách Xán Liệt xưng hô với Thế Huân, Mân Thạc nghĩ hai người đã quen biết nhau từ lâu.
"Vậy anh hiểu cậu ấy tới mức nào?" Sờ sờ cằm, Xán Liệt đem bất an của Mân Thạc thu vào trong mắt.
"Có ý gì?" Xán Liệt nói mang theo trêu tức làm cho Mân Thạc nâng lên lông mày, chữ đề phòng viết trên mặt rõ ràng.
"Ha ha, không có ý gì, tùy tiện hỏi một chút mà thôi... Anh rất khả ái, anh đều biểu hiện tâm tình ở trên mặt sao?" Lời nói chẳng đầu đuôi càng khiêu chiến tính nhẫn nại của Mân Thạc, Xán Liệt nhìn có vẻ như đang che miệng, kì thực lại cười rất lớn thanh.
"... Ngô Thế Huân ở đâu? Phải 1 trong 2 gian phòng kia không?" Không muốn phí thời gian với Xán Liệt, Mân Thạc đứng dậy, muốn đến gian phòng xác nhận.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đừng Tới Gần Tôi [Semin - Hoàn]
FanficNhân vật: Thế Huân - Mân Thạc, Xán Liệt, Tử Thao, Tuấn Miên, ... Tác giả: 幻繁92 Thể loại: đô thị, hiện đại, ngược công, HE Cảm giác lâng lâng khi lần đầu tiên xin được permission, hạnh phúc gì đâu á, hihi ^^