Chương 111-120

22.1K 312 32
                                    

Chương 111: Thanh âm

Chạng vạng tổ chức gia yến, thái tử cùng Tông Chính Lâm ngồi chỗ chủ vị phía đông, một pho tượng một chủ. Ngoài mặt xử sự hòa thuận, thực ra ai mà không biết, cảnh huynh đệ hoà thuận này, chẳng qua chỉ là diễn trò, chỉ vì để bản tấu được dâng lên trên bàn Nguyên Thành đế đẹp mắt chút thôi.

Thái tử mặc một thân minh hoàng triều phục, quanh thân đều ra vẻ tài trí hơn người, không thiếu mấy câu răn dạy, giống như rất quan tâm đến mấy huynh đệ đang ngồi ở đây, nhắc nhở khắp nơi.

Tông Chính Lâm một thân thường phục, dáng vẻ lãnh đạm, tự lo uống rượu. Thái tử gia lúc nào cũng không quên cảnh cáo, vị trí thái tử không phải là người khác có thể dòm ngó. Thái tử rõ ràng rất dễ bị loại bỏ, hắn muốn vị trí thái tử làm chi? Lục điện hạ dùng mắt phượng quét qua chiếc nhẫn trên tay trái. Ấn tín này của Hoàng tử, một ngày nào đó sẽ đổi danh.

Tông Chính Minh nghiêng người dựa lưng vào ghế, nâng chén kim tước uống một hơi cạn sạch.

Mộ Tịch Dao truyền đến tin tức quá mức trọng yếu, không đến mấy ngày nữa, Nguyên Thành đế sẽ ban bố đạo thánh chỉ thứ ba. Sự tương trợ như vậy, phải tạ ơn như thế nào? Tông Chính Lâm có biết được chuyện này hay không?

Nhìn đồ trang trí dệt lụa hoa khắp bốn phía trong đại điện rộng thùng thình, khóe miệng Tông Chính Minh khẽ nhếch lên. Bên chỗ nữ quyến, chắc nàng đang ăn uống tận hứng, thích thú vô cùng. Nghĩ đến vẻ mặt bắt bẻ nhíu mày, bĩu môi không vui của nàng, Ngũ điện hạ âm thầm lắc đầu. Lục đệ đem người chiều chuộng quá mức, đâu thể để cho nàng cứ chọn thứ thích, kiêng ăn như vậy không tốt cho thai nhi.

Mộ Tịch Dao kéo Mộ Tịch Đình ngồi xuống bên cạnh, không bị Tông Chính Lâm trông giữ, liền hết kiêng ăn. Không chỉ tự mình ăn uống thoải mái, bên Mộ Tịch Đình cũng không vắng vẻ. Thường xuyên đều là thuận tay gắp đồ ăn tặng vào trong chén nàng ta, khiến Mộ Tịch Đình mắc cỡ chỉ dám cúi đầu ăn cơm, không chịu ngẩng đầu. Cả đám nữ tân tịch, riêng mình nàng ăn uống thoả thê nhất.

Tứ hoàng tử phi nhìn mà vui vẻ, thấy nàng thích ăn ốc khô tú cầu, vội sai người lấy thêm một đĩa nhỏ, cố ý bày trước mặt nàng.

"Cảm ơn Tứ tẩu, biết là Tứ tẩu thương muội nhất mà. Cái bụng đại này thật là đáng ghét, rất tham ăn." Mộ Tịch Dao cười nháy mắt với Tứ hoàng tử phi, cực kỳ hoạt bát.

Tứ hoàng tử phi bị nàng trêu chọc buồn cười, cầm lấy khăn tay che miệng ho nhẹ hai tiếng, chỉnh trang lại dáng vẻ. Cùng Mộ trắc phi ngồi một chỗ, cần phải thời khắc nhắc nhở mình duy trì dáng vẻ của chính thất, nếu không sẽ dễ dàng bị nàng ảnh hưởng, mất uy nghi.

Mộ Tịch Dao ăn được thỏa mãn, đợi bàn tiệc dọn xuống, đi theo mọi người thổi chén trà, nghe mấy câu chuyện nhà, tham gia cho náo nhiệt. Một chén trà uống xong, cảm thấy đầy bụng khó chịu, liền cáo lỗi đi đến trong sân tản bộ tiêu thực.

Từ tịnh phòng đi ra, chậm chạp để Mặc Lan đỡ tản bộ trên con đường phía sau hòn non bộ. Mới đi được mấy bước, phía trước liền truyền đến thanh âm nhẹ nhàng. Mộ Tịch Dao nhíu mày lại, "Lưu Thương"?

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (cường , sắc, sủng)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ