Tiêu Minh Hi chậm rãi tựa vào mép giường, ánh mắt nhìn thẳng phía trước.
Tiêu Tử Mặc đã bảy ngày không có đến nhìn Tiêu Minh Hi, cảm giác tựa như không tồn tại. Cẩm Ngọc nhìn ở trong mắt, trong lòng nhưng cũng thập phần khó chịu.
"Tiểu thư, Cẩm Ngọc đi gọi Hoàng Thượng đến nhìn ngươi." Cẩm Ngọc đến gần Tiêu Minh Hi, vẻ mặt lo lắng nhìn, Hoàng Thượng cũng thật quá đáng, giận hờn cũng phải có mức độ thôi chứ.
Tiêu Minh Hi hé ra lông mi, cười yếu ớt lắc đầu.
"Nhưng mà Hoàng Thượng như vậy thật sự thật quá đáng." Cẩm Ngọc có chút phẫn nộ, mấy ngày nay Tiêu Minh Hi luôn ở chỗ này ngẩn người trên mặt cũng mất hết tia sáng, Tiêu Tử Mặc còn mỗi ngày ở tại Lệ Gia Cung.
Tiêu Minh Hi nhấp hé miệng, nhưng cũng không có nói gì. Nàng thật sự không tới nữa sao? Ánh mắt cố ý nhìn phía cửa, nàng không tới, mình ở trong cung rộng lớn, cảm giác cô đơn cùng rét lạnh.
Không có chờ được Tiêu Tử Mặc đến, lại thấy được người không nên tới. Lệ Phi thướt tha bước chân đi đến, vẻ mặt hồng hào mang theo ý cười.
"Hoàng Hậu nương nương, sao có vẻ tiều tụy như thế a?" Toát ra lo lắng lại không lấn át được sau lưng dối trá tươi cười.
Cẩm Ngọc nghe thế không khỏi chứa tia địch ý ánh mắt nhìn về phía Lệ Phi, Hoàng Thượng ở trong Lệ Gia Cung vài ngày liền trở nên đắc ý.
Tiêu Minh Hi hơi dời ánh mắt nhìn về phía Lệ Phi.
"Bản cung cũng không lo ngại, chỉ là thân thể có chút không thoải mái." Tiêu Minh Hi không muốn nhiều lời.
Lệ Phi thoáng đến gần chút.
"Vậy sao? Có cần muội kêu Thái y đến chẩn mạch không? Ngươi cái nha hoàn này như thế nào không chiếu cố tốt Hoàng Hậu nương nương." Lệ Phi nói xong ánh mắt hướng Cẩm Ngọc đang đứng ở một bên.
Cẩm Ngọc cũng không có né tránh, ánh mắt thẳng tắp chống lại ánh mắt khiêu khích của Lệ Phi. Lệ Phi đến đây rõ ràng chính là muốn cười nhạo tiểu thư đang bị thất sủng.
"Lệ Phi không nên trách Cẩm Ngọc, là bản cung không nghĩ đến." Tiêu Minh Hi thấy Lệ Phi chỉa mũi nhọn về hướng Cẩm Ngọc, liền mở miệng biện hộ.
"Phải không? Vậy để muội kêu Thái y tới xem bệnh tình cho Hoàng Hậu nương nương được không?" Lệ Phi khôi phục bộ dáng có chút tươi cười.
"Không cần Lệ Phi lo lắng , bản cung nếu cần thì sẽ kêu." Tiêu Minh Hi ngữ khí luôn thản nhiên.
Lệ Phi kép lên khóe miệng: "Nếu không để muội kêu Hoàng Thượng đến thăm Hoàng Hậu nương nương một chút được không? Nhưng Hoàng Thượng dạo gần đây đều không đến Phượng Ninh Cung, cũng không biết Hoàng Hậu nương nương tình huống như thế nào đi." Lệ Phi ánh mắt vẫn nhìn thẳng Tiêu Minh Hi.
Tiêu Minh Hi hơi sửng sốt, chống lại ánh mắt của Lệ Phi. Hoàng Thượng đã nhiều ngày ở trong Lệ Gia Cung chính mình không phải không biết, không nghĩ tới Lệ Phi này cư nhiên dám càn rỡ lấy việc đó ra làm cái cớ đến chọt vô vết sẹo của mình, nhưng hiện tại lại không khí lực cùng nàng tranh cãi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][EDIT] Đại Khanh Vu Mặc - Quang Tự [HOÀN]
Narrativa generaleTên truyện: Đại Khanh Vu Mặc Tác giả: Quang Tự Thể loại: cổ đại, cung đình, nữ phẫn nam trang, tình hữu độc chung, 1x1 Tình trạng bản raw: Hoàn Tình trạng edit: Đừng hối ta kẻo ta giận ಠ╭╮ಠ Số chương: 45 + 1PN