Chương 8: Cô Đi Theo Tôi

925 44 1
                                    

Lệ Sâm diễn sâu như vậy, làm Nam Ca hận không thể vỗ tay khen giỏi.

Đại ca à, diễn xuất của anh có thể đoạt được giải Oscar rồi đó. Anh cứ diễn tiếp đi.

Có thể là vì Nam Ca vẫn nằm im một cục, còn Lệ Sâm vẫn giữ chặt vai cô, những người kia một lúc lâu sau mới kịp phản ứng lại.

Lệ Sâm giọng nghẹn ngào giải thích: "Bạn gái của tôi bị thương rất nặng, nhưng hiện tại trong thành phố không thể tìm được bác sĩ, tôi chỉ có thể đưa cô ấy ra khỏi thành phố... Cô ấy sắp không chống đỡ nổi rồi..."

Thân phận không rõ ràng, mấy người lính kia cũng không dám đưa theo, nhưng họ vẫn thân thiết hỏi: "Tình trạng của cô ấy xấu như vậy, nếu không hai người cùng về quân doanh của chúng tôi đi? Ở đó có quân y."

"Không cần." Lệ Sâm vẫn lắc đầu từ chối: "Chúng tôi đã có hẹn với bác sĩ, bây giờ là thời kỳ loạn lạc, vậy nên vân chưa gặp được, có thể sau này cũng không thể gặp lại nữa."

Nghe lời này, hình như còn có yêu hận gì đó chưa giải quyết, những người kia còn có nhiệm vụ, đương nhiên là không chú trọng tìm hiểu lời nói của Lệ Sâm có sơ hở gì.

Dù sao phía sau xe chắc cũng chỉ là thùng đựng vật dụng cá nhân.

Họ là quân nhân chứ không phải kẻ cướp, thời mạt thế, có nhiều người vẫn có năng lực tồn tại, nếu người ta đã không có gì khả nghi thì họ cũng nên thả người.

"Được rồi, hai người đi đi, chúc bạn gái anh nhanh khỏi bệnh."

Lệ Sâm nói cảm ơn họ, cẩn thận gói ghém Nam Ca lại, sau đó anh mới nổ máy rời đi.

Mấy quân nhân phía sau nhìn chiếc xe chạy khuất, thở dài nói: "Nhìn tình trạng bạn gái anh ta như vậy, nhất định không thể sống được, không ngờ anh ta còn kiên trì như vậy."

Mấy người khác đồng ý: "Đúng vậy, tình huống bây giờ chính bản thân mình chắc gì đã lo nổi, lại còn đem theo người khác. Người có tình có nghĩa như vậy đúng là không nhiều."

Những người này tìm đến nơi có tín hiệu kêu cứu, quả nhiên trong hầm trú ẩn tìm được một số người còn sống trốn trong đó.

Nam Ca không biết rõ lắm, chỉ đi loanh quanh xem xét, vì thế họ đã bỏ lỡ cơ hội.

Nhưng Nam Ca lại không nhớ rõ lắm, cô phân rõ giới hạn của mình và con người, cứ coi như cô còn nhớ rõ mọi chuyện, nhưng với hình dáng này của mình, cũng xem như không quen biết với ba.

Lệ Sâm thoát khỏi mấy người kia, đương nhiên sẽ không dừng xe trong thành phố. Anh lái xe đến khu vực biên giới phía Bắc.

Trời còn chưa tối lắm, anh cũng không ra khỏi thành phố gấp, chỉ để xe dừng lại ở một nơi hẻo lánh.

Nếu có Zombie đột kích, với địa hình này vẫn có thể thoát khỏi được.

Sau khi kiểm tra xung quanh một lần, xác định không có gì xảy ra, anh mới xuống xe.

Lấy trong cốp xe ra bánh mì và một chai nước, anh chuẩn bị ăn. Trong thời gian này, anh chưa từng ăn cơm đúng giờ.

Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ