Chương 69: Cô Mới Doạ Người

609 44 1
                                    

Tân Vũ Hoa mặc dù không có nói rõ, nhưng mà Lệ Sâm cũng có thể nghĩ đến. Trong lòng anh hiện lên vài kế hoạch, quyết định chờ nhìn đến lúc thấy bác sĩ Diệp, rồi mới cân nhắc.

Hai người còn đang nói chuyện liền vang lên tiếng đập cửa.

Tân Vũ Hoa ngẩng đầu hỏi: "Ai đấy?" 

"Là tôi." Một giọng nam ôn hòa vang lên, coi như là cách cánh cửa, nhìn không thấy người. Lệ Sâm cũng có thể đoán được, đây là một người đàn ông có tác phong làm việc.

Tân Vũ Hoa nói với Lệ Sâm: "Là bác sĩ Diệp đến!"

Cậu vừa muốn đứng lên mở cửa thì Lệ Sâm đã đi tới cửa, mở ra.

Lẽ ra cùng người lạ một câu cũng chưa nói cùng nhau, có rất ít người khiến đối phương lưu lại ấn tượng xấu.

Thậm chí bản thân Lệ Sâm cao lớn tuấn lãng, chỉ nói năm người trong tiểu đội này cũng không có địch ý với anh.

Bộ dáng bác sĩ Diệp ngoài cửa rất xuất chúng. Anh ta đeo mắt kính, góc cạnh nhu hòa càng lộ ra khí chất ôn hòa.

Chỉ thấy anh ta còn mặc áo khoác trắng, làn da có khả năng là vì hàng năm ở trong phòng nên so với người đàn ông khác trắng hơn rất nhiều.

Từ trước đến giờ Lệ Sâm cũng chưa từng nhìn thấy tên con trai nào ôn hòa đến thế. Thậm chí trên người anh ta tỏa ra khí chất khiến cho người khác cảm thấy cực kỳ thân cận. Nhưng mà... Phản ứng đầu tiên của Lệ Sâm chính là, một người đàn ông còn trắng như thế làm gì? Khiến cho anh rất không thích.

Lúc này Diệp Thiệu cũng ở trong lòng quan sát Lệ Sâm, tuy nhiên con mắt của anh ta không có tính xâm lược như vậy. 

Người đàn ông xa lạ này chắc là người Cao Trường Húc mang vào căn cứ đi? Vốn còn nghe Cao Trường Húc tán dương anh ta nhiều như vậy, Diệp Thiệu còn thật tò mò, muốn gặp mặt một lần. Ai biết chỉ đối mặt một cái, anh ta liền không vui vẻ nổi với người trước mặt này.

Vì vậy anh ta ôn hòa mang theo xa cách, cùng Lệ Sâm duỗi tay: "Diệp Thiệu."

Lệ Sâm đưa tay cầm một cái, rất nhanh liền buông ra: "Lệ Sâm."

Diệp Thiệu gật gật đầu, nói với anh: "Tôi đến lấy máu để thử máu."

Lệ Sâm đem cửa mở to ra cho Diệp Thiệu đi vào, thấy sau lưng người này còn cõng một cái hòm thuốc nhỏ.

Sau khi anh ta vào cửa mới nhìn thấy Tân Vũ Hoa, khuôn mặt tươi cười rõ ràng nhu hòa hơn nhiều: "Vũ Hoa đang ở đây sao? Sao rồi, nhiệm vụ lần này thuận lợi không?"

Tân Vũ Hoa đứng lên, từ góc độ Diệp Thiệu nhìn lại thì cậu vẫn đem người trên giường ngăn trở cho nên Diệp Thiệu cũng không thấy được mặt Nam Ca.

"Đụng phải chút phiền toái nhỏ, tuy nhiên đã được Tông Hạo Hiên giải quyết rồi." Tân Vũ Hoa giống như là bị hơi thở Diệp Thiệu lây nhiễm. Cậu vốn là dị năng hệ mộc, rất có cảm giác với thiên nhiên. Hiện tại Lệ Sâm nhìn cậu, cũng không thể tưởng được hình ảnh cậu khóc lóc.

Diệp Thiệu không lại đi vào bên trong mà chỉ cùng Tân Vũ Hoa nói: "Bình an trở về là tốt rồi, tôi vừa vặn còn có chút thuốc cùng thiết bị muốn tìm. Chờ một lát nữa tôi đi tìm Cao Trường Húc."

Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ