Trên đường cao tốc, một chiếc SUV đen hàng nội đang chạy với vận tốc đều đặn.
Tần Đường chậm rãi mở mắt. Tay chân cô không bị trói, miệng cũng không bị dính băng dính, điện thoại, máy ảnh, túi xách vẫn còn nguyên, có vẻ như vẫn bình yên vô sự.
Hơn một tiếng trước, có người bỗng từ phía sau tiến tới bịt miệng cô, vài giây sau đó cô liền mất đi tri giác, ý thức thanh tỉnh ở vài giây là nỗi sợ hãi không nói nên lời.
Cô nhìn về phía người đàn ông ngồi cạnh mình, mi tâm có một vết sẹo, thoạt nhìn tràn ngập lệ khí.
Tần Đường siết chặt ngón tay, hai chân lùi dần về phía cửa xe, cố gắng tạo ra một khoảng cách an toàn. Hít sâu một hơi, cố gắng ép mình bình tĩnh trở lại, mở miệng: "Anh muốn gì?"
Nếu chỉ là bắt cóc tống tiền thì cô sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng nếu là lợi dụng cô để uy hiếp Tưởng Xuyên thì đối phương chắc hẳn là có chuẩn bị mà tới. Hơn nữa, quan hệ giữa cô và Tưởng Xuyên còn chưa đến mức có thể khiến anh mạo hiểm tất cả vì cô, nói không chừng, cả hai người đều có thể an toàn thoát thân.
Triệu Kiến Hòa dựa lưng vào ghế dựa, bắt chéo chân, nhếch miệng nở nụ cười ý vị không rõ: "Tần tiểu thư không cần lo lắng, trong vòng hai tiếng, nếu Tưởng Xuyên tới thì cô sẽ không có việc gì đâu."
"Vậy nếu anh ta không tới thì sao?" Tần Đường nhẹ giọng hỏi, ngón tay run rẩy siết chặt lại, cố gắng che dấu sự sợ hãi: "Anh ta có ân oán với anh, biết đây là cái bẫy của anh, anh ta cũng không phải kẻ ngu, sao tự mình dẫn xác tới chứ?"
Triệu Kiến Hòa đùa nghịch cái di động trong tay, nhàn nhạt cười: "Nhưng anh ta lại đang đuổi theo chúng ta mất rồi."
Đôi mắt Tần Đường mở lớn, Triệu Kiến Hòa lại nói: "Có khi đang chờ sẵn chúng ta ở phía trước cũng nên í."
Tần Đường cười cười: "Đây cùng lắm cũng chỉ là thuận đường mà thôi. Dù sao muôn đến Du Lâm thì nhất định phải đi qua con đường này mà."
"Không phải cô đã thanh toán giúp anh ta 87 vạn sao?" Triệu Kiến Hòa cười lạnh: "Chỉ dựa vào một điểm này thôi, chắc chắn hắn ta sẽ tới. Cô cứ chờ mà xem."
Quả nhiên là do 87 vạn kia gây họa mà.
Tần Đường nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ một lúc lâu, nhưng lại hoàn toàn không nghĩ ra được trên đường cao tốc thế này mình có thể làm gì.
Vừa ra khỏi đường cao tốc, di động của Triệu Kiến Hòa liền đổ chuông.
Hắn ta giơ giơ di động về phía Tần Đường: "Cô xem, hắn ta tới rồi này."
Tần Đường nhìn chằm chằm di động của Triệu Kiến Hòa. Cô không biết Tưởng Xuyên sẽ làm thế nào, Triệu Kiến Hòa chắc chắn là có chuẩn bị mà đến, nếu không đã không bắt cóc cô như thế này... không biết Tưởng Xuyên có gặp nguy hiểm gì không.....
.............
"Tưởng Xuyên, mày không phải gấp như vậy, tao còn chưa ra khỏi đường cao tốc mà."
Xe Tưởng Xuyên chạy nhanh cả một đoạn đường dài, vừa mới ra khỏi đường cao tốc, giờ đang ở một trạm xăng phụ cẩn để đổ xăng. Ngón tay siết chặt vô lăng, hỏi: "Chúng ta gặp nhau ở đâu?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Đến Cùng Rạng Đông
RomanceNguồn convert: Wikidich Editor: Seo-senpai. Độ dài: 69 chương + 3 phiên ngoại. Bìa: Whisper_Star / T_G (#teamgio) Tác giả : Mạch Ngôn Xuyên Gặp được em, cả cuộc đời này không còn muốn ai khác. Trong khu mới có một người đẹp xuất hiện, đối xử với ai...