Eshild trở về vị trí và nhận được lệnh chuyển hướng về cánh rừng khổng lồ phía trước. Cô nhếch miệng cười. Kế hoạch chu toàn phết đấy, tên chỉ huy Erwin đúng là cáo già nhỉ?
Eshild cưỡi ngựa di chuyển theo đội hình về phía cánh rừng. Mái tóc cô tung bay theo làn gió, đôi mắt tím thấp thoáng lộ ra dưới hàng mi và những sợi tóc dài.
Con đường vẫn trải rộng mênh mông.
...
"Eshild, nhìn thấy không? Cánh rừng ở đằng trước kia kìa. Thầy đã bảo rồi, cưỡi ngựa thú vị hơn nhiều so với đi mô tô."
Cô bé tóc trắng đó nhìn theo cánh tay của người đàn ông trung niên kia. Cánh rừng bạt ngạt hiện ra trước mắt. Đôi mắt tím mở to ra hơn, trong đó ẩn chứa sự ngạc nhiên và một đốm sáng mờ rất đẹp.
Có lẽ cả đời này, cô bé ấy cũng không thể nhìn thấy một khung cảnh tuyệt đẹp như thế nữa.
...
Lại thêm một lệnh nữa được ban bố từ hàng chỉ huy. Tất cả các binh lính còn sống sót trừ hàng trung tâm ra, đều phải đứng trên cây để ngăn cản không cho Titan tiến vào trong rừng.
Eshild đứng im trên một cành cây cao, cả người hướng ra bên ngoài nhìn ánh mặt trời.
Cô gái với mái tóc đen tuyền ấy đứng đó, trên tay còn cầm hai thanh gươm sáng loáng. Gương mặt xinh đẹp với góc cạnh rõ ràng, đôi mắt tím thấp thoáng sau lớp mi dài. Chiếc áo choàng mang theo đôi cánh tự do khoác lên người, theo từng làn gió bay phấp phới nhẹ nhàng, như muốn thoát khỏi chiếc gồng xích rỉ sắt đã giam cầm trái tim suốt bấy lâu nay.
Ánh mặt trời chiếu vào bóng dáng ấy, tạo ra hai mảng màu sắc khác biệt, càng tôn thêm khí chất kiêu hãnh kì lạ ẩn sâu trong tâm hồn người lính. Một người lính trẻ lần đầu suy nghĩ lại về cuộc sống của mình.
Cô ấy... giống như một vị thần chiến tranh quyền lực...
- Eshild, cô nghĩ tại sao chúng ta lại phải đứng ở đây? – Một tiếng nói quen thuộc kéo cô trở về thực tại, người vừa nói là Jean, bên cạnh anh ta là Armin đã bị băng đầu sau khi chiến đấu với Titan Nữ
- Cái này thì anh nên đi hỏi chỉ huy, tôi không phải là người ra lệnh – Eshild đáp, bổ sung thêm một câu trong lòng :
"Vậy nên nó chẳng có liên quan gì đến tôi cả."
Armin nhìn cô. Cậu ta không cho là như vậy. Có lẽ cô ấy biết điều gì đó. Bởi từng biểu cảm trên khuôn mặt và hành động mà cô ấy biểu lộ ra mỗi khi gặp chuyện không ổn đều quá đỗi bình thản và tuân theo một trật tự nhất định. Giống như cô ấy đã sớm biết mọi chuyện sẽ xảy ra. Có thể cô ấy là người giống Titan Nữ thì sao?
Eshild vẫn nhìn về khoảng không vô hạn phía trước, giống như không hề nhìn thấy ánh mắt đang dò xét bản thân mình của Armin. Nhưng cô hiểu, cậu ta đã bắt đầu nghi ngờ rồi.
Eshild cười nhạt trong lòng. Đến đi, xem xem một kẻ mọt sách có trực giác nhạy bén như cậu có thể làm gì được một người có hàng tá kinh nghiệm chiến đấu như tôi? Tôi kiêu ngạo như vậy đấy, thì sao? Tôi có đủ thực lực để được làm như thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Attack on Titan] Mắt tím và tóc đen [Đang edit lại]
FanfictionNhững kiếp đời dài. Những cơn mơ khi say giấc nồng. Những hồi ức đau thương. Và cả những cảm xúc ngổn ngang khiến con tim ta rối bời. Mái tóc đen nhánh và đôi mắt tím. Anh và em, chúng ta đã giao nhau ở điểm nào? Lưu ý : Cấm sao chép truyện dưới mọ...