Chương 31: Nói xin lỗi!

8.6K 195 6
                                    




"Ha ha ~ thật sao?"Quan Tâm Liên tuyệt vọng nhìn nam nhân không có tâm này, nàng chậm rãilui về phía sau, lau nước mắt trên mặt, đột nhiên cười quỷ dị một tiếng, hung hăng đụng tới trên cây cột hướng đối diện.

Theo một tiếng ' bịch ' rất lớn, nàng ta chậm rãi ngã xuống, máu tươi lan tràn ra, nàngta nhìn nam nhân trước mắt không nhúc nhích, khuôn mặt không biểu cảm,thì thầm tự nói: "Ta nguyền rủa ngươi vĩnh viễn không chiếm được nữ nhân mình thích, giống như ta sống trong khổ sở khi yêu mà không được đáplại, cả đời!"

Trời đất đang xoay tròn, tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, nàng ta chậm rãi nhắm hai mắt lại, chảy xuống một giọt lệ cuối cùng!

Vân Tuyết Phi kinh hãi, nàng tuyệt đối không ngờ Quan Tâm Liên quyết tuyệtnhư vậy, đầu nàng trống rỗng, trước mắt chỉ có máu tươi đầy trời, nàngdựa vào bản năng đi lên trước, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn ngồi xổm xuống, đưatay dò hơi thở của Quan Tâm Liên, đã không còn hơi thở, trong lòng nàngnói không ra cảm giác gì, xoay đầu lại đi về phía Tư Nam Tuyệt nói:"Nàng chết ~"

Mặt Tư Nam Tuyệt không chút thay đổi, trong mắtkhông có bất kỳ phập phồng gì, bình thản đáp một tiếng "Ừ, ta biết rõ!"Nhìn xuống người hầu đứng cung kính xung quanh, phân phó: "Đưa di thểQuan thị thiếp về nhà, đều lui đi!"

Tần Hương Quân không ngờ cánước thân mật nhiều ngày như vậy, vương gia cũng không lưu lại một ánhmắt cho mình, trong lòng tức giận, nhưng mà nghĩ đến Quan Tâm Liên chếtrồi, đối thủ của nàng ta lại ít đi một, trong lòng vẫn vui mừng, nàng ta chậm rãi lui ra, khi ra đến cửa thì nhìn thấy ánh mắt Tư Nam Tuyệt nhìn Vân Tuyết Phi, nàng không khỏi siết chặt quả đấm: sớm hay muộn nàngcũng phải trừ bỏ Vân Tuyết Phi, ngồi lên ngôi vị vương phi này!

Nếu như là trước kia, Vân Tuyết Phi sẽ nói chết thì chết, dám ám sát nàngthì chết một ngàn lần cũng không đủ, nhưng hôm nay nàng cũng rất khóchịu, nói cho cùng, đây là một nữ nhân ngốc, yêu một người không cómình, nghĩ đến lời nói của Quan Tâm Liên, nàng là thế thân của BạchTuyết Nhu, nàng nhắm mắt, điều chỉnh tình hình bên dưới, rồi sau đó chậm rãi mở ra: "Ngươi không khó chịu sao? Một nữ nhân si tình vì yêu ngươimà chết như vậy!"

Tư Nam Tuyệt nghe hỏi thế, cau mày một chút: "Nàng ta làm việc sai nên tiếp nhận trừng phạt!"

Nàng đột nhiên đứng lên, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn khóe miệng giật giật, không có chút ý cười nào: "Có phải trong lòng ngươi trừ Bạch Tuyết Nhu, ai cũngkhông quan tâm hay không?"

Sắc mặt Tư Nam Tuyệt buồn bã, lạnh lùng nói: "Ngươi và nàng không giống nhau!"

Không giống nhau? Vân Tuyết Phi tự giễu nhếch miệng, đứng dậy, đi ra cửa:"Nếu như ngươi thật sự yêu nàng, mặc kệ từ nguyên nhân nào, ban đầu cũng không nên lấy ta!"

Lưu lại một câu nói như vậy, liền cất bước ra khỏi chỗ làm người ta hít thở không thông.

Tháng năm trời sáng rõ trời xanh mây trắng, nhưng Quan phủ lại mây đen ảm đạm, đông nghẹt, khiến người thở không thông.

Quý phụ mặc đồ bông hồng hồng thêu tơ bạc khóc thút thít ở một bên: "Liên Nhi của ta, con chết thật thê thảm ~"

Cái mông Quan Bạch Nguyệt nằm ở trên giường, một tiểu nha hoàn áo xám đứng ở bên cạnh bôi thuốc cho bà ta.

Đích nữ vương phi( Hoàn ) Nam QuangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ