Quay lại thời điểm hiện tại một chút.
- Anh xin lỗi Luce.
- Làm ơn đi Natsu, đừng bỏ em thêm một lần nào nữa!.
Nói rồi cô ôm mặt mà khóc. Còn anh, mặc cho cơ thể đang đau nhức, Natsu vẫn cố mà đứng dậy, gian tay ôm trọn thân thể đang run lên của cô gái tóc vàng trước mặt. Dịu dàng ân cần mà đầy bi than nói:
- Anh xin lỗi em, xin lỗi. Đã để cho.... mẹ con em phải chịu khổ..... trông suốt mười mấy năm qua. Anh có lỗi với em, có lỗi với Luna rất nhiều. Anh xin lỗi, xin lỗi, thành thật xin lỗi em, rất nhiều.
Anh luôn miệng nói tiếng xin lỗi, anh biết, cho dù anh có nói câu này đến cuối đời, cũng chẳng thể nào bù đắp được những sai lầm và nổi mất mát đau thương của cô trong thời gian qua. Nhưng ngoài nói hai từ xin lỗi ra anh cũng chẳng thể làm được gì.
Thời gian đã qua, sẽ chẳng cho ai có được cơ hội làm lại được nữa.
Anh thì vừa xin lỗi vừa ôm chặt cô vào lòng, như không muốn để mất cô thêm một lần nào nữa, một lần thôi đã là quá đủ với anh rồi. Còn cô, vẫn cứ để mặc cho anh ôm, hai cánh tay vô thức vòng qua sau lưng anh ôm ngược lại anh, rút vào sâu trong lòng ngực anh tìm hơi ấm mà bấy lâu nay cô vẫn luôn mong nhớ. Rồi không tự chủ được mà khóc nức nở trong vòng tay ai kia. Mặc cho những giọt nước mắt mặn chát của cô thắm vào các vết thương của anh làm anh đau rát, nhưng anh vẫn mặc kệ, được ôm cô, anh vẫn muốn cho dù là từng giây từng phút.
Được một lúc sau, khi không còn nghe thấy tiếng khóc của cô, Natsu mới luyến tiếc buông cô ra, nhìn thẳng vào đôi mắt Chocolate giờ đây đã đọng nước, bất chợt lòng anh tê tái đi muôn phần. Cất giọng dịu nhẹ nhưng nghiêm túc nói:
- Luce, em có thể..... tha thứ.... cho anh.... được không?
Giọng anh đứt quản, tự nhiên anh chẳng thể điều khiển giọng nói của mình được. Còn cô, thì lại trở nên bàng hoàng, rối bời nhìn anh. Khóe môi run run như muốn nói gì đó thì chợt:
- Gràoo.
Một âm thanh hùng hổ xé tan cả bầu trời yên tĩnh. Trông cảnh sắc của ánh chiều tà, một sinh vật to lớn che đi cả một khoảng trời. Cả Natsu và Lucy đều hoảng sợ, kinh thần nhìn con rồng khổng lồ đang bay trên kia. Con rồng đó thổi từ trong miệng ra một luồng sáng trắng phá một khoảng vùng Vương quốc Fiore. Sau đó thì ròng mình một cái liền biến nhỏ lại để lại sau ánh sáng trắng xanh kia là một tên với nước da ngăn đen và mái tóc xám bạc tro đứng trước mắt hai người.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Nalu) [ Fairy Tail ] Liệu có nên tha thứ không?
FanfictionHận một người, là muốn người đó không thể sống mà không có mình. Còn yêu một người, là muốn người đó chỉ có thể hạnh phúc bên cạnh mình. Cho dù thế nào, cũng chỉ muốn ích kỉ có được người mình yêu. Vậy giữa yêu thương và hận thù, khác nhau điểm nào...