9 - Vọng Hy

6.9K 713 40
                                    

Tôi buông Dermot ra, giả vờ ho.

-"À ừm. Chìa... Khoá..."

Đáy mắt cậu ta bỗng có chút thất vọng, tay chầm chậm đưa chìa khoá cho tôi. Tôi cầm lấy chìa khoá, ra hiệu ý muốn bắt đầu trò chơi. Dermot gật đầu, miệng đếm nhẩm, đi về một hướng vô định nào đó.

-"Này! Khoan đã!"

Cậu ta quay đầu lại, ngơ ngốc tự hỏi tôi kêu gì.

-"Cậu chưa bảo tôi trốn được bao nhiêu phút là tôi thắng."

-"..."

Dermot nghĩ rồi đáp ngắn gọn.

-"Ra được khỏi căn nhà này."

-"À... Ừ."

Chùm chìa khoá... Chính là dùng cho việc này. Vậy, cậu ta thừa biết tôi muốn bỏ trốn khỏi đây rồi...? Một trò chơi đã được định sẵn kết quả..? Phải rồi, tôi diễn xuất tệ quá mà. Liệu có khả năng thắng không...?

Dứt khỏi dòng suy nghĩ đó, tôi thấy Dermot nhìn tôi rất buồn, rồi lạnh lùng xoay lưng, bước đến một căn phòng gần đó. Không hiểu sao lại làm tôi rất bận tâm... Thay vì tiếp tục lo nghĩ cách trốn.

Liệu cái tôi đang làm là đúng hay sai..?

Đừng có ngáo như vậy, đã bị bắt cóc thì trốn là chuyện bình thường.

Nhưng tính đến bây giờ cậu ta cũng không làm gì nghiêm trọng cả. Chỉ dắt tôi đi vô chỗ khá rùng rợn, còng tay tôi. Ngoài mấy cái đó ra thì cậu ta chăm sóc tôi khá tốt, đồ ăn Dermot làm cũng rất là ngon. Cũng không có cưỡng bức gì ghê gớm...

Trong vô thức, tôi đã nắm tay kéo cậu ta lại.

Dermot chỉ nhìn, lẳng lặng đợi tôi cất tiếng nói. Và bất chợt, ánh mắt tôi lại dán lên đôi môi cậu ta. Môi mỏng, mềm mịn, dịu ngọt, khẽ mấp máy rồi lại thôi. Tôi có vẻ vẫn lưu luyến không rời cái cảm giác xao xuyến khi ấy, khi được chiếm hữu nó. Thật bối rối, tôi phải làm gì đây?

-"Nè... Nói đi... Tôi phải làm gì?"

Dermot nhìn tôi ngạc nhiên. Tôi cũng ngạc nhiên, lời nói tự dưng thốt ra lúc nào không hay.

-"Ý cậu là...?"

-"Tôi..."

Rầm! Một tiếng động ầm ĩ bỗng phát ra phía sau căn phòng gần chỗ Dermot đứng. Tôi kéo tay cậu ấy lại gần, nhẹ nhàng ôm lấy. Cậu ta cao và to hơn tôi, nên cả hai vấp té và Dermot đè lên cả người tôi. Thời gian như ngưng đọng, má cậu ấy hồng hồng, tai thì đỏ cả. Lại cái biểu cảm đáng yêu ấy... Như cún con vậy.

Tôi lấy tay ra hiệu, ý bảo Dermot đứng dậy. Cậu ta hiểu và làm theo. Ấy rồi tôi mở vội cánh cửa căn phòng phát ra tiếng động ầm ĩ ấy. Dermot thì vẫn đang ngơ ngác nên cũng không để ý đến việc tôi mở cửa.

Cách cửa mở. Bên trong hiện ra một người vóc dáng và gương mặt khá giống tôi, nhưng thân mình trầy trụa cả, vết thương băng bó đầy cả người. Dường như đã bị bạo hành, đánh đập rất nặng nên mới có những vết thương khinh khủng như thế.

Người đó bị rớt khỏi ống thông khí, ngồi bệt dưới sàn. Mắt to tròn sửng sốt nhìn tôi.

-"A"

(Male!Yandere x Reader) Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của HắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ