Cực kỳ kích thích

3.6K 85 4
                                    

Tay trái An Nhược nắm chặt thành quyền đấm mạnh vào ngực Lục Mặc Hiên, Lục Mặc Hiên không hề né tránh, liên tiếp bị An Nhược đấm cho mấy phát.

Lục Mặc Hiên tham gia rất nhiều buổi huấn luyện dã ngoại, nên quả đấm này của An Nhược đối với anh cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi. Không những không cảm thấy đau, mà khi bị con mèo hoang nhỏ này cào cấu trong lòng anh lại cảm thấy ngưa ngứa.

Lục Mặc Hiên mím chặt cánh môi, cả người dần dần ngả về phía An Nhược.

An Nhược thu mình về chỗ cửa xe, tấm lưng gắt gao dựa vào cửa xe phía sau, đôi mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú được phóng đại trước mắt.

Khoảng cách giữa cô và anh rất gần, hơi thở ấm áp của Lục Mặc Hiên không ngừng phả lên mặt An Nhược. Chỉ cần Lục Mặc Hiên khẽ cúi đầu xuống, thì môi anh sẽ dán lên đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng kia của An Nhược.

Lục Mặc Hiên thản nhiên nhìn khuôn ngực đang phập phồng theo từng nhịp thở của cô, khóe mắt mơ hồ lộ ra ý cười.

An Nhược nghiêng đầu nhìn về phía ghế lái sau lưng Lục Mặc Hiên, cô nâng đôi bàn tay chống đỡ lồng ngực rộng lớn của Lục Mặc Hiên, cánh môi không ngừng khép mở.

"Thân là quân nhân, hơn nữa lại là người lãnh đạo, không thể làm bậy với nhân dân a, anh mau tránh ra cho tôi!"

Lục Mặc Hiên giữ chặt tay trái mảnh khảnh của An Nhược.

"Chẳng lẽ em không biết ở trong bóng tối đàn ông rất nhạy cảm sao? Vốn anh cũng không muốn làm bậy, nhưng em lại đẩy anh như vậy, khiến anh lại bắt đầu có suy nghĩ đó."

An Nhược nghiêm mặt nhìn cánh tay đang bị Lục Mặc Hiên giữ chặt, quay đầu nhìn vế phía sau xe đầu bất giác cũng duỗi thẳng đầu ra.

"Anh cái tên khốn kiếp này! Tôi nhất định đấu tranh tới cùng, thề chết cũng không khuất phục!"

Lục Mặc Hiên nhẹ nhàng cười một cái, mèo hoang nào có dễ dàng bị khuất phục như vậy?

Anh mạnh mẽ nắm chặt lấy cổ tay An Nhược, đầu Lục Mặc Hiên khẽ tựa vào trán của An Nhược, đỉnh mũi hai người cứ như vậy mà dán vào nhau.

"Vậy thì chúng ta thử xem, anh không ngại chuyện xe lắc lư."

An Nhược bị chọc cho tức đến thở hồng hộc, Lục Mặc Hiên ỷ thế người cao sức lớn bắt nạt cô.

Xe đỗ trên đường ở vùng ngoại thành, căn bản là không có người đi đường, chỉ có tiếng gió gào rít xung quanh. Nếu Lục Mặc Hiên thực sự muốn cô ở trong xe...

Ánh mắt An Nhược trầm xuống, lập tức đập mạnh đầu cô vào trán của Lục Mặc Hiên.

Lục Mặc Hiên không ngờ được rằng An Nhược sẽ dùng đến chiêu này, trán bị An Nhược đập mạnh mặc dù lực của cô không lớn lắm nhưng đột nhiên bị tấn công nên Lục Mặc Hiên cũng không khỏi buông lỏng bàn tay của An Nhược ra.

An Nhược không thèm để ý sự đau đớn trên trán, bắt lấy thời cơ, cả hai tay nắm thành quyền, muốn đánh lên mặt Lục Mặc Hiên.

VÔ ĐỊCH QUÂN SỦNG, CÔ VỢ NHỎ MÊ NGƯỜINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ