Chương 13

18.2K 979 103
                                    

Hàn Trình dùng xong điểm tâm liền đi, Hạ Thiên ở trong phòng, cầm bút nghĩ đông nghĩ tây, cuối cùng cũng không thật sự viết cho Hàn Trình một lá thư.

Thầy dạy ngữ văn mà thấy chắc sẽ cười chết ấy chứ?

Thành tích đã chẳng tốt thì chớ, lại còn thích chơi trội.

Hạ Thiên lắc đầu, thành thành thật thật viết cho mẹ một bức thư.

Viết xong, cậu liền gọi điện cho Chu Vận.

Chu Vận vừa vặn xử lí xong công việc, nghe Hạ Thiên nói Hàn Trình hôm nay không có nhà, liền chạy qua đón Hạ Thiên, hai mẹ con cùng nhau ăn trưa.

“Tối hôm qua mấy giờ đi ngủ?” Chu Vận thấy bọng mắt Hạ Thiên đen xì, liền thân thiết hỏi, “Mẹ biết hiện tại chương trình học nhanh, nhưng mà cũng không cần phải liều mạng như thế, hôm nay là ngày nghỉ, buổi tối đi ngủ sớm một chút, đừng có thức đêm đọc sách.”

“Hais, mẹ đừng nói nữa.” Hạ Thiên cầm ấm trà, rót cho Hạ Thiên một chén, “Tối hôm qua chú Hàn về trễ, lằng nhằng một hồi… Gần 12h mới ngủ.”

Chu Vận chậm rãi buông đũa, nâng chén khẽ nhấp một ngụm, hỏi: “Cậu ta về nhà trễ… con còn chờ?”

“Không phải con chờ, là vừa vặn nghe thấy y trở về, thấy y có chút say, nên hâm ít sữa cho chú ấy, sau đó…” Hạ Thiên không giải thích rõ được, cười khổ nói, “Dù sao chính là ngủ muộn, suýt nữa còn bị chú Hàn giáo huấn.”

Chu Vận nhíu mày, hỏi: “Cậu ta giáo huấn con? Giáo huấn như thế nào? Chẳng lẽ đánh con?”

“Không không không, sao lại đánh chứ.” Hạ Thiên sợ mình không giữ miệng nổi, lát mang chuyện kí tên giả ra nói thì chết, liền nói bù, “Cũng không phải giáo huấn… Y tính tình tốt lắm, chẳng bao giờ to tiếng với con cả.”

Bởi vì không cần y lớn tiếng liền có thể dọa chết người đó.

Trong lòng Hạ Thiên yên lặng bổ sung một câu,

Chỉ có điều Hạ Thiên lại có thể cảm giác được Hàn Trình đối xử với mình rất khoan dung, cậu sợ Chu Vận hiểu lầm, nên nói: “Chú ấy rất chiếu cố con, mẹ đừng có lo.”

“Có thể không lo được sao?” Chu Vận oán trách liếc Hạ Thiên, suy nghĩ một lát rồi nhẹ giọng nói, “Thực ra, con không cần vẫn phải ở bên đó.”

Hạ Thiên ngẩng đầu, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, ậm ừ: “Không cần ở bên kia ạ?”

“Kết hôn rồi vợ chồng ở riêng đâu thiếu, lí do gì cũng có hết, nào là không ảnh hưởng công tác của nhau, hay một bên tinh thần không tốt cần tĩnh dưỡng…” Chu Vận lắc đầu cười, “Cảm tình nhạt, hoặc căn bản không có cảm tình, nhưng lại không muốn li hôn hay không thể li hôn, đồng sàng dị mộng, ở cùng nhau đều chỉ là tra tấn, muốn tìm lí do hợp tình hợp lí để ở riêng, kiểu gì cũng có, hiện tại hai đứa đang là tân hôn, người khác chú ý nhiều, cho nên cần phải ở chung, nhưng chờ nửa năm một năm nữa, không có ai lưu ý, con chuyển đi cũng sẽ không khiến ai chú ý… Lúc nào cần thiết, thì lại chuyển về.”

Hạ Thiên gượng cười, “Thế thì phiền toái lắm.”

Hạ Thiên cúi đầu ăn, hàm hồ nói: “Hiện tại cũng tốt mà, nhà riêng chú Hàn cách trường con cũng gần, tiện lắm, lại nói hai người bọn con thời gian nghỉ ngơi cũng không chênh lệch nhiều, không ảnh hưởng gì mấy.”

[Đam mỹ-Hoàn ] Hôn ước Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ