Chương 61: Nụ Hôn Và Lời Hứa.

99 10 4
                                    

Mưa xối và mặt làm Dương Khả phát đau, cô mở mắt, không tin nổi là mình vẫn còn sống mà tỉnh lại thế này.
Cơn buồn nôn từ dạ dày ọc tới, lại thêm những cơn ho ngứa ở cổ họng xông lên khiến cô quay người, vừa ho vừa nôn ra đầy những nước bẩn. Thứ nước suối dính đầy bùn lầy và rong rêu khiến cô chao đảo, trong miệng còn đầy mùi tanh lợm khó chịu vô cùng.
Nước ra ngoài, trong bụng cũng nhẹ bớt, Dương Khả định thần lại rồi lập tức đứng dậy, cô muốn đi tìm Đông Phong! Cô được anh ôm trong ngực mà tay chân vẫn đầy vết thương thế này thì không cần nghĩ Đông Phong ăn bao nhiêu khổ. Đấy là chưa kể đến tình huống xấu nhất, Đông Phong đẩy cô lên bờ còn anh.. Không! Nhất định là không phải đâu! Đông Phong cũng sẽ ở đây cùng cô, chỉ là anh ấy bị nước cuốn trôi xa một chút thôi!

Vừa lê bước vừa đưa mắt tìm kiếm, Dương Khả nhận ra mình "được" dòng suối đưa xuống rất gần chân núi. Đúng vậy, dòng suối này chảy từ trên đỉnh núi xuống chân núi, chỉ cần đi theo nó là có thể xuống núi được rồi. Nhưng bình thường con đường men theo suối rất xa nên không ai muốn đi, ai ngờ lúc này cô và Đông Phong lại được trải nghiệm. Không những là men theo suối mà còn là giữa lòng suối mới ghê!
Nhưng khung cảnh chỗ này thật lạ, cây cối cũng dày đặc như vậy, lẽ nào khúc suối này nằm tít bên trong phần rừng nguyên sinh? Trời ạ! Thế cũng bằng hòa, nếu cô tìm được Đông Phong rồi cũng sẽ mất rất nhiều thời gian mới thoát ra khỏi cánh rừng bạt ngàn này.

Bầu trời phía trên đột nhiên hửng lên một chút, mấy bóng mưa dần tắt, như thể đoạn bình yên giữa cơn bão. Dương Khả đi một đoạn dài mà không thấy bất kì dấu hiệu nào của Đông Phong hoặc sinh vật sống nào cả. Cô bắt đầu tắt dần hi vọng, sư sợ hãi nối tiếp nhau nổi lên trong lòng.
Đông Phong, Đông Phong.. Anh không thể biến mất một lần nữa!
Ông trời à, xin ông đấy, chỉ cần tìm thấy anh ấy, mọi điều kiện tôi đều có thể chấp nhận. Hoặc giả ông muốn lấy mạng tôi đổi mạng anh ấy cũng có thể. Vì Đông Phong còn mẹ, còn các em cần lo lắng, cô một thân một mình, dù chết cũng chẳng mấy người đau đớn. Đúng vậy đấy, nếu ông muốn lấy mạng ai đó, thì làm ơn hãy đem tôi đi!

Mưa ngừng rơi đã được một lúc lâu nhưng gió thì vẫn còn rì rào thổi mạnh. Quần áo của Dương Khả thấm đầy nước nay bị gió thổi vào càng khiến cô run lên bần bật. Chân bị va vào đất đá chảy máu rất đau, cánh tay cô cũng có vài đoạn nhức đến khó chịu, dường như đã ảnh hưởng đến xương cốt. Cắn chặt môi, Dương Khả nhìn lại đoạn đường mình vừa đi một lần. Từ chỗ này tới nơi cô tỉnh lại đã cách rất xa, có khi lên đến vài km cũng nên. Nhưng nhỡ đâu Đông Phong dạt vào bờ trước cô thì sao? Thế chẳng phải nãy giờ cô đều đi ngược hướng với anh ư?
Như có một điểm sáng hi vọng, Dương Khả xiết chặt tay, quyết định quay ngược trở lại phía trên. Những lớp sóng cuồn cuộn đánh vào nhau ầm ầm như thể muốn đập tan toàn bộ hi vọng vừa nhen nhóm lên của cô. Không thèm để tâm đến sự đe dọa của tự nhiên, Dương Khả cứ đi, đi mãi, đi tới lúc cô muốn gục ngã vì chùn chân..

"Đông.. Đông Phong!" Trời không phụ lòng người, cuối cùng cô cũng thấy anh bị kẹt giữa hai kè đá ngay sát bờ suối. Chân Đông Phong bị mắc vào đó khiến anh không thể dạt lên bờ. Nhìn thế nước mạnh mẽ, Dương Khả lạnh gáy sợ hãi. Cô sợ anh bị nước làm ngộp chết, mặc cho anh có là kẻ bơi lặn giỏi đến đâu.
Cẩn thận và nhanh chóng, Dương Khả bỏ đôi giày đang đi ra, cắm những ngón chân xuống nền suối đầy những đất bùn và cát sỏi sắc nhọn. Mặc cho bàn chân có ứa máu, Dương Khả vẫn cố bám trụ, cô ôm lấy Đông Phong, gỡ phần chân bị kẹt của anh ra rồi kéo anh lên bờ. Cả một cuộc hành trình dài làm Dương Khả mất sức, việc nặng nhọc này càng khiến cô thở dốc. Nhưng như vậy cũng có là gì, so với chuyện cô thấy lồng ngực Đông Phong chẳng còn phập phồng nữa. Đặt anh nằm ra bờ cát, nước mắt Dương Khả tràn mi, cô lau sạch đi, cố gắng nhớ lại những động tác sơ cứu đã từng học qua. Đầu tiên là phải làm cho Đông Phong thở lại, khiến anh nôn sạch nước trong bụng ra ngoài. Đúng vậy, phải hô hấp nhân tạo cho anh, phải giúp anh thở!

[FULL] Tình Anh Lấp Lánh Tựa Ánh Sao Trời.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ