Mâu khói lượn lờ, trong điện nam nhân có ngũ quan vô cùng tinh mĩ hé mở ra một đôi con ngươi màu bạc làm nhân rét lạnh.
Mệt mỏi day day trán, Phong Vân quát khẽ. "Sao ồn ào vậy?"
"Bẩm chủ nhân, thiên giới và ma vực xảy ra chiến tranh. "Một hắc y nhân hiện ra giữa điện quỳ gối cung kính báo.
"Ăn no không việc gì làm ngứa chân tay?" Phong Vân trào phúng, như nhớ ra chuyện gì, sát khí bắn ra bốn phía, hắn lạnh mặt nhìn hắc y nhân.
Cổ họng hắc y nhân đột ngột nổi lên một trận tanh ngọt, hắn liều mạng áp trở về, mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Uy áp của chủ nhân làm hắn thiếu chút nữa bị thương nặng.
Phong Vân chậm rì rì phun ra một câu, giọng nói của hắn đạm nhiên như đang hỏi thời tiết hôm nay như thế nào nhưng nội dung của câu nói lại làm người không rét mà run. "Bảo bọn chúng an phận chút cho ta, không đừng trách vì sao một đêm diệt tộc. "
"Vâng." Hắc y nhân nhanh chóng biến mất. Chủ nhân hỉ nộ vô thường, hắn tránh được bao xa vẫn là tránh được bao xa.
Đại điện một lần nữa yên tĩnh, Phong Vân đưa tay ra, một chiếc gương lẳng lặng lơ lửng giữa không trung.
Hình ảnh trong gương biến đổi... Một khung cảnh thuần trắng xuất hiện. Tại lễ đường, một đôi nam nữ mặc lễ phục màu trắng đang trao nhẫn cưới cho nhau... Họ nắm tay nhau trong tiếng hò reo chúc phúc của mọi người.
Cô dâu xinh đẹp yêu kiều, chú rể tuấn tú ôn nhu, nam thanh nữ tú thực xứng đôi...
Cảnh tượng duy mỹ ấy ánh vào mắt Phong Vân nhói đau, một cảm xúc mang tên phẫn nộ xông vọt lên óc. Đôi mắt ác liệt hận không thể cắn chết đôi cẩu nam nữ trong gương.
Liễu Thư Yên, nàng dám!
Trong cơn giận dữ bủa vây lý trí, Phong Vân thô bạo kéo linh hồn của Thư Yên từ trong thân xác cô dâu ra nhốt vào ngục giam trong băng ngọc.
Hắn phải trừng phạt nàng, tra tấn nàng, làm cho nàng cũng phải thống khổ như hắn...
Phong Vân hít sâu vài hơi, bàn tay che lại đôi mắt thị huyết đang tràn lan sát khí.
Kiếp trước nàng thông đồng với đệ đệ hắn, hắn không ngại...hiện tại nàng gả cho kẻ khác, hắn cũng không ngại. Nhưng hắn không cho phép cuộc sống của nàng không có sự tồn tại của hắn.
Niệm chú rút đi ký ức của nàng, hắn hờ hững nhìn viên cầu sáng lấp lánh trên tay. Hắn sẽ không để cho nàng để ý bất kỳ nam nhân nào trừ hắn. Trong lòng nàng có nam nhân kia? Vậy ký ức này liền không có ý nghĩa tồn tại.
Định bóp vụn nó thành mảnh phấn, có chút do dự, một vết hồng khả nghi trên mặt hắn...
Nàng sẽ không ngại nếu hắn xem trộm ký ức của nàng đi?
....
"Thư Yên thực xinh đẹp, sau này ta sẽ cưới nàng làm hoàng tử phi." Thiếu niên gương mặt đỏ bừng thổ lộ với thiếu nữ đối diện.
Phong Vân dương mắt trừng đôi thiếu nam thiếu nữ không coi ai ra gì trước mặt, không vui khẽ hừ một tiếng.
Uy uy Phong Vân đại boss ngươi nên chú ý trọng điểm, ngươi nên nghi ngờ tại sao trong trí nhớ của Thư Yên kiếp này lại có ký ức kiếp trước chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng nhân: Phượng nghịch thiên hạ] Tiêu Vận
RastgeleTên truyện: [Đồng nhân: Phượng nghịch thiên hạ] Tiêu Vận Tác giả: thuyengiainhan Thể loại: Xuyên không, đồng nhân, 1vs1 Văn án: để có lại trí nhớ của mình, Thư Yên xuyên không trở thành nữ phụ Tiêu Vận tìm kiếm hai bảo vật chấn hưng của hai tộc (thầ...