"Nếu anh không thở thì làm gì đến lượt Long tổng a." Đào Nhiên cười hì hì nói: "Để tôi lên, ai cũng đừng hòng giành."
Tony cười run rẩy cả người, tự tay lột quýt đưa cho Đào Nhiên. "Bác sĩ nói cậu phải tử tế tĩnh dưỡng, Long tổng bảo anh sắp tới không được an bài công việc cho cậu. Nàng còn muốn anh hỏi cậu, ba ngày sau có đi lễ trao giải điện ảnh hay không."
"Đi chứ." Đào Nhiên nghĩ, hắn đi tốt xấu gì còn có thể trông chừng Long Thu, nếu không Long Thu ngay tại chỗ móc giày cao gót ra mưu sát hai người kia, chuyện này coi như thành tin tức lớn rồi, hơn nữa còn là tin tức lớn có thể lưu truyền hơn mấy chục năm.
Loại chuyện chết chìm này, trên căn bản chỉ cần khôi phục hô hấp liền không vấn đề gì. Ngày hôm sau Đào Nhiên trở về nhà nghỉ ngơi, Tony mời cho hắn một trợ lý sinh hoạt, so với bảo mẫu cũng không khác biệt lắm.
Tiểu cô nương Lộc Lộc tuổi không chênh lệch Đào Nhiên bao nhiêu, mới tốt nghiệp liền bị phái tới phục vụ Đào Nhiên. Ánh mắt lấp lánh nhìn Đào Nhiên, Đào Nhiên liền cười nói: "Tại sao cữ mãi nhìn tôi như vậy?"
Lộc lộc ngượng ngùng nói: "Tôi cảm thấy người thật so với trên ti vi đẹp trai hơn nhiều."
Lời này Đào Nhiên không cách nào tiếp, hắn cũng không thể nói là đạo diễn quay hắn xấu đi. Hắn liền nói sang chuyện khác: "Cô mới tốt nghiệp hả, sao lại đi lên con đường làm trợ lý minh tinh này?"
"Không phải, lý tưởng của tôi là làm người đại diện minh tinh." Lộc Lộc nói tới lý tưởng liền đặc biệt hưng phấn, "Tinh Huy nói tôi hiện tại căn bản không có kinh nghiệm, muốn tôi làm trợ lý một đoạn thời gian trước đã, từ từ đi theo Tony lão sư học tập một đoạn thời gian, về sau sẽ để cho tôi quản lý nghệ sĩ."
Đào Nhiên gật đầu một cái, "Lý tưởng tốt, tôi ủng hộ cô."
Được thần tượng khen ngợi, Lộc Lộc cao hứng hết sức, nàng lấy ra quyển sổ nhỏ nói: "Sáng ngày mai anh phải đến công ty thiết kế tạo hình, nhà tạo hình sẽ thiết kế cho anh tạo hình trong lễ trao giải điện ảnh."
"Được." Đào Nhiên nói: "Đột nhiên biến thành rảnh rỗi như vậy thật đúng là không quen."
Lộc Lộc tưởng hắn sợ công ty không sắp xếp công việc cho hắn nữa, liền an ủi: "Anh bây giờ đang dưỡng bệnh, là không thể mệt nhọc. Tony tỷ tỷ nói, chờ anh khỏi rồi liền sẽ bận rộn vắt bốn chân lên trời."
"..." Đào Nhiên bắt được điểm chính, "Cô gọi hắn Tony tỷ tỷ?"
Lộc Lộc ngại ngùng cười nói: "Ca ca tôi gọi không nổi."
"Ha ha ha..."
Tony trước kia quản nhiều nghệ sĩ như vậy, thời điểm bận rộn nhất thường chỉ hận không thể mọc thêm bảy tay tám chân, hiện tại chỉ mang một mình Đào Nhiên, còn không cần an bài công việc. Cái này làm cho hắn cảm giác như hưởng thụ nghỉ phép đã lâu không có, buổi sáng hắn mặc áo khoác lòe loẹt lái xe tới đón Đào Nhiên, Đào Nhiên vừa lên xe liền nói: "Tôi phát hiện anh gần đây càng ngày càng rối loạn."
"Ứ ừ." Tony ném một ánh mắt quyến rũ nói: "Anh yêu rồi."
Đào Nhiên ngây người chốc lát, bình tĩnh gật gật đầu nói: "Thay tôi hỏi thăm sức khỏe bạn trai anh."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit|Hoàn] Nữ phụ ác độc cười với ta [Xuyên nhanh] - Long Nữ Dạ Bạch
HumorTác giả: Long Nữ Dạ Bạch | Editor: ATOM Văn án ~ Nhiệm vụ của Đào Nhiên là ngăn cản nữ phụ ác độc hắc hóa, giải cứu và giữ an toàn cho tính mạng của quần chúng nhân dân. Hắn thật sự chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mang tiền về nhà mà thôi. Sau đó lúc...